Đi học về
nghỉ chừng 1 tiếng, Ken phải làm bài trường trong khi Pingu đi học thêm Anh
văn. Ken thông minh nhưng học không tập trung. Đang viết chính tả, gió thoảng
qua cửa, nhìn lên khi cúi xuống quên thêm dấu để sai lỗi chính tả. Suy nghĩ làm
toán bỗng buông bút ngắm mây bay không nhớ bài toán cộng để “sai một ly đi một
dặm”. Sư phụ ngoại tức để bụng chưa thèm nói thì đến bài toán giải:
-Ủa! Đơn vị
của tiền là tiền hả?
Ken cãi nheo
nhẻo:
-Thì số lít
đơn vị là lít, số mét đơn vị là mét. Số tiền đơn vị là tiền.
Sư phụ sẵn
tay cho 1 phát vào tay :
-Bà ngoại
đánh tay phải sao viết bài được.
-Vậy thì
chân này ! Cãi nè ! Học không chú ý nè ! Anh Pingu học có phải nói đâu.
-Dì Thư nói:
không được so sánh con cái với nhau. Bà ngoại khen Pingu mà không hề khen con.
-Lại lý sự
nè.
-Bà ngoại
đánh nhẹ thôi, đánh gì đau vậy.
-Đánh không
đau, đánh chi. Thôi vô rửa mặt rồi học tiếp. Nước mắt chảy tèm lem vô vở.
« Thánh nói
đúng như thiệt « vừa rửa mặt, vừa khóc:
-Hình như
càng già càng dữ.
Bà ngoại
giật mình. Thôi chết, mỗi sáng thắp nhang sám hối mà cục tức vẫn còn là sao !!!
26.9.2019
No comments:
Post a Comment