Ở nhà lâu ngày vì tránh dịch Vũ Hán, Pingu Ken trở nên bẳn tính. Ngoại chịu khó đổi món ăn các kiểu mà hai anh em không vừa lòng. Cũng phải thôi, đang lúc cách ly, không thể ra khỏi nhà nên nấu ăn trong mùa dịch cũng khó khăn: bún riêu thiếu rau cánh giới, bánh mì bò kho không phải túi nêm thường nhật, miến gà vắng bóng rau răm …nên hai nhóc chê.
Nghe dì Ky báo:
-Ngày mai phở King bán lại. Mong quí khách ghé qua.
Pingu Ken đồng thanh:
-Ước gì có tô phở King của ông Cẩn.
-Đâu ra. Ở tuốt luốt Dalat luôn. Mơ chi.
Ông Cẩn là em ruột của bà ngoại. Ông cao to, râu tóc xồm xoàm trông giống con gấu nhưng dễ gây tình cảm với trẻ con. Lúc còn nhỏ, Ken khó rời khỏi tay ngoại cũng chịu xuống đất đá banh nilon với ông. Ôm Pingu vào lòng, thấy cháu khó chịu, ông tìm ra ngón tay Pingu bị sợi len quấn chặt.
Ông có thói quen lấy râu cù vào cổ, má để trẻ buồn buồn cười khanh khách ( nghe kể lại, em Louis mới 5 tháng bị râu cà mặt, bực mình, giơ tay xáng ông ngoại Cẩn một phát tóe lửa. Pingu Ken khoái chí: Nhóc Trùm ngon thiệt!).
Khách hàng đem theo em bé, ông Cẩn sẽ bế hộ để bố mẹ ăn thoải mái rồi mới giao lại. Có trẻ đòi ông chủ quán đút mới chịu ăn.
Pingu là dân Vĩnh Long chính gốc, chỉ thích ăn cơm tấm, sườn bì, hai trứng. Mẹ Đăng dẫn đi ăn phở 24, Tàu Bay, Lý Quốc Sư…Pingu lắc đầu quầy quậy không ưa nhưng khi về Dalat thì chỉ ăn phở King.
Tuy vậy, ăn phở King không phải dễ!
Mỗi lần Tết, lễ lớn nghỉ dài ngày Pingu Ken mới được về quê ngoại, lượng du khách lên đông nghịt nghẹt đường xá, kiếm taxi không ra, đa phần phải cuốc bộ, đến nơi nhìn phở King giống trại tạm cư.
Chiếc xe du lịch 50 chỗ đậu trước cổng, thả khách xuống, dân địa phượng phải dạt qua bên. Ngoại ỷ người thân, lên nhà trên dọn bàn ăn cho mọi người ngồi. Ngoại ra quầy, đứng gần dì Ky:
-Cho cô 1 tô tái chín, 1 tái nạm….
Ngoại làm luôn người bưng bê. Khi người nhà có đủ, ngoại thong thả phụ đón khách:
-Dọn giùm cái bàn này.
Ngoại cười cười:
-Anh sai thì tui làm đó nghe. Tui là khách y chang anh luôn.
Ngoại dọn tô, lau bàn, đem rau… Khi vãng khách, bà Cúc bưng ra tô thập cẩm đặc biệt :
-Thôi ! Chị ăn đi.
Bên trong nhà, Pingu Ken còn thêm chén trứng. Pingu húp sạch, úp ngược tô phở xuống bàn mới hài lòng.
Buổi sáng kèm theo ly cà phê mà dì Ky pha, cả nhà ngồi tám chuyện đến trưa. Bà Cúc trổ tài nấu nướng : tô canh chua, cá chiên với dưa cải muối…
Bên kia, nửa vòng trái đất, bà Trang mơ :
-Ước gì Cúc Cẩn qua đây nấu cho tô phở.
Ừ ! Tưởng vậy mà không phải vậy đâu bà Trang. Nếu bà Cúc có nấu y như Dalat vẫn không thấy ngon. Bởi vì ăn phở King phải ngồi ngoài sân, dưới giàn hoa màu tím xanh nhạt, cạnh bức tường đá có dây leo che kín, hay trong phòng khách chứa đủ các thứ đồ lỉnh kỉnh, phải có cái không khí lộn xộn của quán khi đông khách và nhất là cái dáng người to như con gấu của ông Cẩn giơ tay chào người này, cười với người kia thì mới đúng điệu !!!
21.4.2020
No comments:
Post a Comment