Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Saturday, May 30, 2020

SỐNG GIỮA MÙA DỊCH CORONA (TẬP 8) MẸ Ở NHÀ


Tối 10 giờ, công ty mẹ Đăng gởi thông báo: mọi nhân viên làm việc online ở nhà cùng với thông báo của chính quyền hạn chế việc đi lại.
Mẹ ở nhà!
Ông bà ngoại trên dưới 70 tuổi, bớt minh mẫn lại không được ra ngoài, dì Thư giỏi việc công ty hơn việc nhà, Pingu Ken còn ngu ngơ nên việc mẹ Đăng ở nhà là điều kỳ diệu.
Giờ chỉ có ba Hài đi làm tận Bình Dương. Sáng, Pingu Ken đưa ba ra cử mà khuôn mặt cứ như tiễn Kinh Kha qua nước Tần.
Mẹ Đăng chuẩn bị cho ba 2 lon mì ăn liền, trứng, cà chua thêm trái táo:
-Đem chi tới 2 phần,
-Phòng hờ trong phòng có người quên đem.
Mẹ Đăng dọn tủ lạnh kiểm tra lại thức ăn, càm ràm:
-Bà ngoại xếp đồ lôn xộn quá.
Mẹ Đăng lên một danh sách thực phẩm phải mua thêm phòng khi phong tỏa toàn diện. Ngoài thịt, cá, rau còn có cà phê nestlé màu xanh cho ông ngoại, lon trà đào cho Pingu Ken vì ly trà sữa cuối cùng đã giao, thức ăn chay cho bà ngoại, thêm mấy lon heineken cho ba Hài…
Cái thì mẹ Đăng với dì Thư ra siêu thị Coop Mart, cái thì mua của các cô trong công ty đóng từ quê gởi lên. Mẹ dặn:
-Bà ngoại xuống lấy hàng nhớ đưa thêm tiền cho người giao. Giờ này mà phải ra đường kiếm ăn là quá khổ.
Ngoại san cho chú bảo vệ trẻ mấy gói mì và cà phê, đưa cô vệ sinh lon thịt hộp.
Trong chiếc ví của mẹ Đăng có một phong bì màu đỏ để dành cho ông thương binh VNCH bán vé số quen thuộc của nhà. Mẹ tính gởi chi phí cho ông về quê ăn Tết nhưng mấy lần ra quán mà không gặp. Mẹ đành chia thành 5 phần lì xì mấy ông bảo vệ ban đêm lớn tuổi của chung cư, còn để dành lại một phần. Không biết trong trận dịch này, ông thương binh ở quê ra sao. Cầu mong ông và cả nhà được bình an.
Buổi tối cả nhà ăn cơm trước. Ba Hài về muộn, ăn cơm một mình, Ken lon ton sà bên cạnh:
-Ba nhậu phải không?

-Trời! Giờ này mà nhậu gì. Quán xá đóng cửa rồi. Từ trưa tới giờ có mỗi ly mì ăn liền. Đói muốn chết.
-Sao con nghe mùi rượu?
-Thôi đi ông cụ non. Mùi cồn mà không nhận ra à.
Cả nhà nhìn nhau. Thiện tai ! Thiện tai ! Thí chủ bỏ quá. Cả nhà sai rồi.
31.3.2020

No comments:

Post a Comment