Ở nhà khá lâu, Pingu Ken chồn chân không được ra đường, đi siêu thị, gặp bạn bè bởi sống trong mùa dịch Vũ Hán. Hai đứa được người lớn dặn dò kỹ: phải đeo khẩu trang dẫu chỉ xuống dưới sảnh chung cư, rửa tay thật kỹ và nhất là chịu khó ở suốt trong nhà.
Mọi chuyện tưởng chừng như sáng sủa khi chỉ còn vài hôm sẽ đi học sau thời gian dài không thêm ca bệnh nào. Pingu chuẩn bị nạp tờ poster về corona cho trường thì chuyến may bay VN0054 bão tố gây cơn đại địa chấn lây nhiễm dịch bệnh lần 2. Hôm đó, người lớn thức trắng đêm khi 2 nhóc ngủ say.
Pingu Ken chỉ cảm nhận không khí căng thẳng khi chung cư để sẵn chai cồn trừ khuẩn gần thang máy và dán một số thông báo về cách phòng dịch. Tối về, Pingu Ken đón ba mẹ và dì Thư bằng lối chào bằng chân; trong bữa cơm, lắng tai nghe lỏm người lớn nói chuyện thêm người nhiễm bệnh. Khuôn mặt ai cũng nhuốm phần lo lắng.
Mẹ Đăng phát thêm khẩu trang vải sát khuẩn, dặn:
-Mỗi khi về nhà, giặt và phơi lên ngay. Công ty lên kế hoạch một nửa làm ở nhà, một nửa đến công ty. Lỡ có chuyện thì chỉ cách ly một nửa. Thay phiên mỗi ngày
Ba Hài lo lắng:
-Người Tây Phương không có thói quen đeo khẩu trang. Họp với họ xong lo lắm. Lo rửa tay suốt.
Dì Thư than:
-Lên công ty, dì đeo khẩu trang cả ngày, khó thở lắm nhưng ráng chịu. Mấy cô cười nói dì sao kỹ vậy, sao sợ dữ vậy. Dì nói: bố mẹ em trên dưới 70 tuổi, cháu em còn nhỏ. Lỡ may em đem bệnh về nhà thì phiền, nhất là bố mẹ em. Dì chịu khó một chút cho an tâm.
Báo chí loan tin số người dương tính càng tăng; khu vực cách ly mỗi ngày một gần nhà. Ngoại sống trong thời chiến tranh và nỗi sợ khi chạy di tản ám ảnh nên lo:
-Phải mua thức ăn trữ ít nhất là 14 ngày. Chứ ngủ dậy, mở mắt ra thấy chung cư bị cách ly thì khổ.
Cái sợ, cái lo mỗi ngày một lớn.
Cả nhà đang ăn cơm tối, bỗng loa phát thanh của chung cư vang lên:
-Quý cư dân trước khi vào căn hộ, xin tới bàn tiếp tân để bảo vệ đo nhiệt độ.
Pingu Ken tròn mắt nhìn nhau: Ôi! Ken sợ ở một mình còn Pingu ám ảnh những ngày mổ ruột thừa ở Nhi Đồng 1. Hai nhóc rùng mình. Ghê quá! Đêm nay, người lớn lại mất ngủ. Oái oăm thay! Muốn người ở suốt trong nhà tránh dịch thì cũng phải có kẻ ra đường kiếm cái ăn. Mong sao cơn dịch đi qua! Mong sao mọi việc đều bình an
19.3.2020
No comments:
Post a Comment