Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Monday, May 25, 2020

KEN LÀM VĂN NGHỆ


Ken không có duyên làm văn nghệ, mỗi lần có dịp làm văn nghệ Ken đều bị đau. Lần tập văn nghệ cuối năm, Ken không đau, cô Trang cũng hồi hộp chờ Ken có triệu chứng gì nhưng tuyệt nhiên không thấy. Ấy vậy mà Ken không chịu tập văn nghệ. Cô Trang và cô Thể đều mắng vốn ông ngoại mỗi chiều ông ngoại đi đón hai an hem về.
Cả nhà xúm lại hỏi:
-Tãi sao con không tập văn nghệ.
Ken không trả lời:
-Ngày mai con tập nghe, để mẹ Đăng quay phim rồi làm đĩa cho con coi
Ken tỉnh bơ:
-Để Ken suy nghĩ.
Chả biết Ken suy nghĩ điều gì mà cuối ngày cô Thể mắng vốn:
-Hôm nay đang tập văn nghệ ,đang  cầm tay bạn Ly, Minh Nhật bỏ ra rồi không chịu tập nữa.
Chắc tại mắc cở rồi đây. Mẹ Đăng đi công tác, tối đó hai mẹ con thủ thỉ:
-Ken suy nghĩ xong chưa. Mẹ đi về là trình diễn văn nghệ đó. Mẹ về quay phim cho ken nghe.
Ken không trả lời nhưng anh Pingu về khoe:
-Hôm nay trường con tập thử văn nghệ có sân khấu. Con thấy em Ken cầm tay bạn Ly mà không thả ra đó.
Cả nhà mừng. Cái đứa nam tính mà phải lên sân khấu cầm tay con gái quay quay thì khó quá
Saigon 25.5.2014

No comments:

Post a Comment