Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Wednesday, May 27, 2020

KHI NGƯỜI TA CÓ ĐAM MÊ




Năm lên 5 tuổi
Mùa hè ken lon ton theo chân anh Pingu đến Nhà Thiếu Nhi học nhạc. cả nhà năn nỉ Ken học Piano như anh Pingu. Ken lắc đầu:
-Guitar! Guitar! Chỉ guitar thôi.
Cả nhà chịu thua. Mẹ Đăng:
-Thích thì chìu. Đam mê đôi khi thành công.
Thầy giáo mua giùm Ken chiếc đàn cỡ trung. Ken ôm đàn như con ếch tha con nhái. Mùa hè trôi qua, Ken bỏ học vì đầu ngón tay bầm tím.
Chiếc đàn bỏ quên trên đầu tủ và Ken nhớ mơ hồ có một nốt Mi nằm đâu đó trên phím đàn.

Năm lên 6 tuổi.
Vừa ra khỏi lớp học Anh Văn V.U.S mặt Ken rạng ngời, miệng cười rộng đến mang tai. Ken kể
Hôm nay thầy hỏi:
- Ai biết đánh đàn guitar.
Ken giơ tay liền:
-Dạ.Con biết nốt Mi.
Thầy cười:
-Vậy về đội với thầy. thầy là nhạc sĩ guitar.
Trong lớp chỉ có Ken được vẽ đàn guitar, còn các bạn vẽ cái khác.
Ôi! May mắn thay !!. Chỉ biết một nốt đàn mà Ken được làm bạn với một nghệ sĩ

Năm lên 7 tuổi.
Trước khi đi ngủ, Ken mơ màng:
-Bà ngoại! Hè này con đi học lại đàn guitar. Đàn guitar ít nốt hơn đàn piano. Mà con nghĩ nốt nhạc như cây bút chì màu. Mình đánh đàn như mình vẽ vậy. cứ lấy bút này vẽ rồi lấy bút kia tô, một lúc thành bức tranh.
Wa!!chàng trai 7 tuổi của tôi!!
Một nốt nhạc không thể trở thành nhạc sĩ nhưng đôi lúc lại tạo ra anh chàng thơ thẩn làm thơ
21.11.2017


No comments:

Post a Comment