Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Wednesday, May 27, 2020

BẠN CỦA KEN



Hôm nay là buồi họp Phụ huynh đầu năm. Ba Hài vào lớp Pingu còn Ken thích mẹ đi hơn vì Ken mới lớp 1.
Lớp học sáng sủa , sạch sẽ. Trên bảng ghi chương trình buổi họp, phía dưới mỗi bàn học có để tên học sinh, cha mẹ ngồi ngay chỗ con mình. Mẹ Đăng ngồi bàn thứ 2, đang tưởng tượng cảnh Ken loay hoay quay 4 phía.
Trong lúc chờ đến giờ, bà nội bạn Tuấn Anh ngồi phía trước, đáng bà khoẻ mạnh quay xuống tâm sự :
-Mẹ nó bỏ đi khi nó mới 18 tháng, giờ không biết ở nơi nào. Ba nó cũng đã lấy vợ rồi. Nó ờ với tui từ nhỏ. Hai bà cháu hủ hỉ với nhau.
Bà bùi ngùi:
-Năm nay tui đã 80 tuồi rồi, sống nhờ tiền con cháu ở nước ngoài . Giờ tui cỏn sống Tuấn Anh dựa vào tui, tui mất đi, thì tội cho nó, đâu ai có trách nhiệm phải nuôi. Mà nó cũng biết điều đó, nó quanh quẩn bên tôi không rời nửa bước , nó sợ tui bỏ nó. Mỗi lần tui đi chợ, nó ra cửa trông. Tan trường nó nhìn quanh quất thấy tui mới an tâm.
Bên trái của Ken là bạn Quốc Thái, bà nội cuả bạn già và lam lũ so với bà Tuấn Anh. Bà nghe kề cũng góp lời:
-Mẹ nó cũng bỏ tụi nó đi rồi. Anh em nó tới 3 đứa . Đứa đầu học lớp 7, đứa sau lớp 4 rồi tới nó. Ba nó làm quần quật cả ngày đâu có thời gian đi họp.
Mẹ Đăng nghe mà não lỏng. Cách đây mấy hôm, con của dì Tâm (dì Tâm là bạn học của mẹ Đăng mới mất ) đang ngủ thức giấc nhớ mẹ, loay hoay mãi, cả nhà vừa dỗ vừa chảy nước mắt.
Thấm thía câu : mất mẹ là mất cả bầu trời .
Tháng 10/2016



No comments:

Post a Comment