Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Friday, May 29, 2020

SỐNG GIỮA MÙA DỊCH CORONA


Nghe tiếng chân từ thang máy thay vì nấp ở cột nhà, chờ mẹ Đăng hay ba Hài đến cửa, Pingu Ken nhảy xổ ra:

-Hù!!

Rồi cười khanh khách, nhảy lên bá cổ ba mẹ. Giờ đang mùa dịch, Ken cầm chiếc bình đựng cồn sát khuẩn đưa ra. Pingu nhắc:

-Mẹ rửa tay.

Mẹ Đăng thủng thẳng:

-Thôi! Để mẹ đi tắm luôn. Khỏi xịt, đỡ tốn.

Ba Hài không nỡ phụ lòng hai đứa, xòe tay cho Ken xịt vào rồi đi tuốt vô phòng tắm. Hai đứa chờ một lúc rồi mới được xà vào lòng, bỏ một ngày xa ba mẹ.

Nghỉ Tết từ khi đưa ông Táo về trời đến nay gần 2 tháng nên Pingu Ken cứ ngỡ đang nghỉ hè.

Bước chân xuống Sài Gòn, nhà chỉ còn lưng 2 hộp khẩu trang mua từ hiệu thuốc Nhân Hòa ở Dalat. Chỉ đủ cho người lớn đi làm chừng một tháng, Pingu Ken mà đi học thì gay go. May sao công ty dì Thư phát cho 2 hộp mà ngày đến trường còn mờ mịt. Mẹ Đăng tắc lưỡi:

-Thôi kệ. Để mua thêm khẩu trang vải sát khuẩn cũng được.

Bà ngoại bỏ tập yoga mỗi sáng:

-Mình đi ra ngoài lỡ mang bệnh về nhà cũng tội.

Ngoại chỉ đi chợ mua thức ăn cho một tuần. Một tối, mẹ Đăng dặn:

-Thấy mở nhiều trại cách ly, cũng sợ. Mẹ đi chợ mua thêm đồ khô để dành.

Dì Thư cười:

-Mẹ tha cả tạ gạo, mấy thùng mì gói, cá hộp, thịt hộp từ tuần trước rồi.

Qua tuần thứ 2, nhà trường gởi đề ôn tập cho học sinh nên hai đứa cũng có việc làm. Tuần thứ 3, trung tâm Anh văn bắt đầu dạy online nên Pingu Ken chia nhau máy vi tính để học. Tuần thứ 4, nhà trường hết bài cho về nhà, bởi chương trình học rồi thì bài tập đã làm hết; bài mới chưa dạy sao ra đề.

Mỗi chiều, Pingu Ken ngồi mong ba mẹ với dì Thư về ăn cơm tối; ngóng nghe người lớn bàn tin tức nên cả hai đứa đều sợ không dám xuống sân chung cư. Ken nhớ hồ bơi ở trường Nguyễn Hữu Thọ, Pingu nhớ sân bóng rỗ. Ăn xong không vận động nên đứa nào cũng tăng ký; may ngủ nhiều nên cũng cao. Lúc mới nghỉ Tết, Pingu cao bằng dì Thư mà nay đã gần bằng mẹ Đăng.

Hai đứa ở riết trong nhà, đâm ra cà khịa với nhau. Mỗi lần Ken tự khen:

-Minh Nhật đẹp trai, không ai đẹp trai bằng Minh nhật đẹp trai.

Pingu đủng đỉnh nói với khuôn mặt vô số tội:

-Ken hư!

Ken sẽ lăn ra khóc đến khi người lớn la Pingu mới thôi. La thì la vậy chứ ai cũng biết: nhốt một con cọp với một con chuột vào trong 1 cái thùng suốt 2 tháng không điên mới lạ.

Mỗi ngày, mọi người đều cầu mong: một ngày bình an, không ho, không sốt, không sổ mũi, không đau cổ họng…Cứ cầu chừng đó thôi cho đến ngày…hết dịch

10.3.2020


No comments:

Post a Comment