49 ngày của ông cố, là ngày con tròn 39 tuần, lần trước sanh anh Pingu cũng trong khoảng thời gian này. Mẹ & bà ngoại lo lắng, nhỡ con muốn ra đời vào lúc này thì không biết phải làm sao, bà ngoài mong về Dalat cúng ông cho trọn đạo, mẹ thì dự kiến sẽ phải sanh mổ, không làm được gì, rồi ai sẽ trông anh Pingu, càng nghĩ càng không ra, nghĩ không ra rồi không dám nghĩ đến nữa, mẹ đành mặc kệ, tới đâu hay tới đó
39 tuần, ông ngoại đã về DL, mẹ bắt đầu xin nghỉ làm chờ ngày con ra đời. Tối thứ 5 năm, bà ngoại, dì Thư & anh Pingu cũng về Dalat. Thứ 6, ba xin nghỉ ở nhà. 5 giờ chiều, ba mẹ chạy vô bệnh viện định xem thử phòng ốc có tốt không, dịch vụ như thề nào.
Đến gặp bác sĩ, bác sĩ mắng “trời ơi, vết mổ cũ hả, bệnh nhân của tui là phải mổ từ tuần thứ 36, 37 cơ, ai mà để đến giờ này”…” không có sanh thường được đâu, có muốn sanh thường cũng phải hỗ trợ kẹp thôi”….”nhìn cái bụng kia, to, ghê quá, coi chừng em bé đạp & gò quá bục vết mổ cũ bây giờ”.
Càng nghe mẹ càng thấy sợ, lo quá đi thôi, vậy mà 1 tuần nay ở nhà, mẹ, bà ngoại, anh Pingu tha hồ đi chơi. Mẹ quyết định, mai đi khám bác sĩ Nhi xin mổ luôn.
Trên đường về, gọi điện cho bà ngoại “ chắc mai con xin mổ luôn, anh 11/9, em 9/11”.
Bà ngoại bảo “thôi, đợi mẹ xuống, để Ken ra đời không có ai bên cạnh cũng tội, 11 hay 12 gì cũng được cả, tội em”
Vậy là quyết định, 12/9 sẽ xin mổ, cho con chào đời.
Vậy mà,
- 10 giờ đêm, mẹ bắt đâu cảm thấy hơi đau, lâu lâu cơn gò đến, mẹ vuốt nhẹ Ken “ Ken đừng làm mẹ đau nhe”, cơn đau qua đi, mẹ lại tiếp tục nằm đọc truyện.
- 11 giờ, 12 giờ, cơn gò mỗi lúc đến gần hơn, đau hơn, dồn dập hơn. Ba lo, hối mẹ “thôi vào bệnh viện lẹ, trong đó có bác sĩ, người ta theo dõi, lỡ có bục vết mổ cũ” . Mẹ nhìn trời tối, giờ đi thì ngại quá, mà lần trước, mẹ cũng nằm gần cả ngày chờ anh Pingu ra đời, lần này chắc cũng vậy,. Mẹ cứng đầu “sáng mai vào viện sớm cũng được.”
- 1 giờ sáng, mẹ đầu hàng, không còn ngoan cố được nữa. Dậy tắm gội, chuẩn bị đồ vào bệnh viện.
- 2 giờ, mẹ làm thủ tục nhập viện. Bác sĩ bắt đầu kiểm tra, chuẩn bị mọi thủ tục để mổ.
- 4 giờ 15, mẹ vào phòng mổ
- 4 giờ 45’, “oe..oe..oe..oe”, bé con cất tiếng khóc chào đời. Con được cô y tá tắm rửa sạch sẽ & bế vào chào mẹ. Nước mặt mẹ tuông trào, vậy mẹ đã gặp được Ken khỏe mạnh sau 9 tháng chờ đợi.
Cô y tá thông báo “3.5kg, con trai, sanh lúc 4 giờ 45, mẹ nghe. Em bé giờ mang xuống phòng cho người nhà nhe”
Mẹ lo lắng “ ùa không phải để lại trong phòng dưỡng nhi hả cô, ở dưới đó có 1 minh ba nó à, không biết có lo được không”
“Không sao đâu, có mấy cô hộ sinh dưới đó phụ mà, mẹ đừng lo, nghỉ ngơi đi nhe”
- 6 giờ, mẹ vào phòng hậu phẫu. Nằm mà lo quá trời, không biết một mình ba ngoài đó với Ken sẽ như thế nào, mẹ mong chờ từng giây từng phút qua đi để được về phòng với Ken.
- 13 giờ 30. Mẹ được đẩy về phòng.
Về phòng nhưng cũng chỉ nằm nhìn ba lo cho con, mẹ chẳng giúp được gì. May mà ba đã được qua khóa đào tạo lúc anh Pingu ra đời, ba thay tã, cho con bú sữa tuy có vụng về nhưng mọi sự đều ổn.
- 3 giờ sáng 12/9, ông bà ngoại, dì Thư, anh Pingu từ Đàlạt xuống.
Bà ngoại báo “ Ken sanh năm Dần, giờ Dần”
Mẹ nhắn tin thông báo mọi người "....anh 911, em 119..."
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3T6i-Z6Xu-V0AqpihF2dCQIbmtilY0IFwDOoHfgIFIMhB_9rYXyIdvEgM5idrQnJFxt6EaBnPW6bIWVU6DmEe5eAFzvP5N-ExqCZkF2nGZzecabP0JAeDzdHlGsb9KNG8DkTtcgrn9Bg/s400/20100911_020.jpg)
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC2FD8tHjjhiqc6WP_TW_TMr2eUoge1FlugH44iHqWltIhlMKIquMepaRrloVtrHL_nLaW9869ldISpBEBKyPmhzqDTEgBT_KLO-m_3SBF1VUbffO9PPggnv4fIZakw_llW7Su6kPGFXQ/s400/20100918_008.jpg)
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5MtHEgVtBv2lRLkxPX6-HS3yxCYt-CmqvwyvMxSj7VtMDCVl8_yStmg1P-ar6_NQngCQaB4TCZPYdVPPeU9x6ssHUFZoLv5dBxR5iRayH2cjT2P3H15QfAnZTnsZ-Ko_05gxzHO5H-fw/s400/20100911_011.jpg)
Mo oi, viet hay qua. Doc thiet la cam dong. Chuc mung Mo nhe. Tran
ReplyDelete