Pingu là đứa trẻ dễ nuôi
ngay từ nhỏ, sẵn sàng thích nghi mọi chuyện xảy ra quanh mình. Có Ken, chú nhường
mẹ cho em, sang ngủ với bà ngoại và dì Thư. Ken lớn tí, đòi theo bà ngoại, chú
lại quay về với mẹ, lúc lắc đầu than : Kỳ cục.
Ken biết bò thì Pingu đi nhà trẻ gần nhà.
Buổi trưa Pingu ăn ở trường rồi
nên về nhà chỉ uống nước cam và chơi, chờ đến khi đi ngủ mới uống sữa.
Một hôm, Ken giật mình thức giấc khóc, Pingu đang chơi, nghe tiếng em chạy vào. Chú cầm thanh nhựa
gõ vào thành xe dỗ em, mọi lần chú hát bài: Xuân đã về. Hôm nay, “ cái thằng khỉ”
vừa gõ vừa la:
-Có tui! Có
tui!
Ken càng khóc to, Pingu càng la to:
-Có tui! Có tui!
Ken mọc răng,
hàm trên 8 cái, có một chiếc răng mọc lệch
khiến chú nhóc cười trông thật có duyên; hàm dưới nhú được 4 cái và chuẩn bị
thêm hai cái nửa. Răng của Ken to như răng cọp chứ không nhỏ như răng chuột nhắt
của anh Pingu. Ken bị ngứa răng, bạ đâu gặm đó; chú khoái dùng 2 tay túm lấy
tóc người bế, kéo xuống sát để được gặm cái cằm. Thứ duy nhất chú không thích cắn
đó là đồ chơi giành cho bé bị ngứa răng mà bạn ba mua mãi từ bên Singapore về
cho chú
Ngày xưa
Pingu hay cắn nơi hai vai, mọi người kêu :
-Cắn nhẹ
thôi.
Pingu nhả
ra. Còn Ken nghiến đau thấu trời xanh. Một lần, Pingu tranh đồ chơi thường bị em cầm tay cắn một phát đủ 8
cái răng, Pingu khóc to
nhưng hiền không đánh em, chỉ mách người lớn. Về sau, Pingu khôn ra nên giữ một khoảng cách hay bà ngoại phải
canh chừng không cho “con cọp xanh” nổi cáu.
Bỗng có tiếng
anh khóc, em gào to
-Em cắn con.
Đùi Pingu có
8 dấu răng, sâu đậm; tay Ken có nguyên vòng tròn đủ răng của anh. Hóa ra nhịn
mãi cũng không xong. Phải tự vệ thôi!!!
20.10.2017
No comments:
Post a Comment