Ngày xưa Pingu ít nhõng nhẽo, đến khi có Ken, Pingu tranh thủ sợ bị bỏ quên, Pingu hay khóc toáng lên để mọi người chú ý. Mỗi buổi sáng đi học Pingu không bao giờ chịu nhận mình đi học mà dứt khoát: -Đi siêu thị.
Và bà ngoại chọc: -Đi siêu thị nhưng trưa ông ngoại đón.
Pingu lăn ra khóc đến khi cả nhà công nhận là đi siêu thị và trưa không biết có ai đón hay không, nhưng cũng lạ khi tới trường Pingu vào lớp không khóc tuy ba lô được ba Hài dấu trong cặp của ba đến trường mới mở ra đưa cho cô.
Hôm trước cô Đăng kể cho mẹ Đăng nghe: -Minh Thông vậy chứ ngoan lắm,vào lớp tự cất cặp và giày vào ngăn của mình xong ra đón bạn vào lớp phụ với cô. Minh Thông nói gì với bạn mà cô cũng không hiểu.
Thế là buổi sáng, bà ngoại giục Pingu: -Bà ngoại đi mua bánh mì gặp cô Hương, cô Hương cũng đi mua bánh mì, cô nói: bà về nói Minh Thông đi học sớm rồi phụ cháu đón bạn vào lớp, bạn khóc tùm lum.
Pingu nghe bà kể, mắt mở to và có cảm giác mình đã lớn nên uống sữa nhanh và lần đầu tiên tự mình đeo cặp đến trường.
Đã vậy trong lúc chờ ba mẹ, Pingu nghe tiếng anh Bin khóc, anh Pingu hơn Pingu đến 20 tháng và đi học đã lâu vậy mà đi học còn khóc, ôm lấy cánh cửa khiến chú Đen phải lấy tay kéo ra. Pingu ôm vai mẹ Đăng kể: -Anh Bin đi học khóc hu hu mẹ ơi mẹ, Pingu đi học cười. Nói rồi, Pingu nhe răng cười toe
Thương chưa
No comments:
Post a Comment