Pingu có những nguyên tắc của riêng mình và không ai có thể khiến Pingu thay đổi: tỉ như đi học về tự mình cất cặp, treo cặp lên nắm tay cửa thì luôn hướng hình con mèo ra ngoài, nếu treo nhầm thì dứt khoát phải treo lại cho bằng được. Giầy dép thì bắt buộc phải để trên kệ, ngày trước ông nội lên chơi, để giầy gần kệ giầy, Pingu liền chạy ra xếp lên kệ ngay. Nhà có 2 cái đòn, 1 màu xanh, 1 màu đỏ và mẹ thì chỉ được ngồi cái màu đỏ, kiểu gì cũng không được lộn.
Và đồ chơi thì cái nào của Pingu, Pingu chơi, của Ken thì Ken chơi, không lôn xộn. Nhưng cái đứa mới 7 tháng kia thì đâu có chịu biết cái nguyên tắc đó, cứ cái nào Pingu cầm thì Ken đòi, không đưa thì Ken khóc mà đưa thì Pingu khóc. Bà ngoại lúc nào cũng:
-Pingu nhường em đi con.
Pingu tức lắm, mỗi lần vậy, Pingu lại tìm com chó mickey của Ken, bóp kêu chit chit, cái búa đập bốp bốp đưa cho Ken, để bà ngoại khỏi phiền, Đưa Ken, Pingu còn dạy em:
-Ken! Ken! Thank you anh đi.
Ghê chưa. Dĩ nhiên là Ken chỉ biết nhe 4 cái răng sữa mới mọc ra cười.
No comments:
Post a Comment