Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Wednesday, August 31, 2011

Nhóc lỳ


Nhóc Ken thật là tội, cứ khoảng mươi bữa là thấy phải đi gặp bác sĩ, từ một chú bé bụ bẫm lúc 2 tháng được 7 ký mà giờ 11 tháng vẫn chưa qua 10 ký. Thấy thương quá chừng

Ban ngày ba mẹ đi làm, anh Pingu đi học, Ken ở nhà cũng rất ngoan, nếu không đau cả ngày không một tiếng khóc. Buổi tối chờ anh Pingu về ra đón, được anh thương vào trán là khoái chí.

Nhưng bên ngoài Ken là một cậu bé lầm lì, Ken không bộc lộ tình cảm của mình, thậm chí đi chích ngừa, bác sĩ chích thuốc Ken chỉ kêu một tiếng rồi thôi, gặp người lạ Ken dúi đầu vào vai bà ngoại chứ không cười toe toét như anh Pingu. Được đi chơi, đi siêu thị, vẻ mặt Ken cũng tỉnh bơ, không biểu lộ cảm xúc nhiều như anh Pingu. Và đặc biệt, Ken không khóc nhiều, muốn đòi gì, Ken chỉ hét, và tiếng hét của Ken thì không gì sánh được, khắp cả chung cư đều nghe thấy

No comments:

Post a Comment