Trường của Pingu không có khuôn viên cây xanh như các trường ở Dalat nhưng được cái sạch sẽ và chăm sóc chu đáo. Lớp của Pingu chừng 12 bạn có hai cô trông giữ. Mỗi sáng ba Hài và mẹ Đăng đi làm thì chở Pingu đi luôn, tới nơi ông cai trường lấy nhiệt độ đo ở tai rồi mới cho vào lớp khiến cả nhà yên tâm vì dịch tay chân miệng đang hoành hành. Sau đó ba mẹ đi làm và ở nhà bà ngoại mở mạng cho ông ngoại ngồi ngắm Pingu ở trường.
Thật gần gũi và yên tâm khi nhìn thấy Pingu trên màn hình, nhìn Pingu ngồi ăn và vét hết tô cơm mà thấy thương, mấy hôm đầu còn ít cơm ,Pingu lấy tay gãi đầu, gãi tai , cô giáo phải đút Pingu nói: -Cô xúc ít thôi.
Nhìn Pingu rời xa cả nhà đến trường học mà thấy thương, ngủ dậy mắt còn chưa mở hết mà tay đã gấp chiếc mền đem vào tủ cất, đến giờ cơm tự khiêng ghế, ăn xong đem đi cất. Ở nhà mọi việc đã có ông ngoại giành làm thay.
Hôm qua còn thấy Pingu lên bàn vi tính học nữa chứ, cũng chụp tai nghe vào tai trông chững chạc quá chừng.
Buổi chiều ông ngoại chở bà ngoại và Ken đi đón Pingu, Pingu chào cô ra về, chào ông bà ngoại và thương em Ken. Pingu đi học ở trường mới thấy vui và hồ hởi, ông ngoại hỏi:
-Ngày mai cháu đi học hay đi siêu thị?
-Đi học.
Vậy là vui rồi
No comments:
Post a Comment