Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Wednesday, August 31, 2011

Đồng phục

Ngày trước Pingu đi học ở mẫu giáo Minh Uyên mặc đồng phục màu trắng và xanh lơ, khi học trường ATY đồng phục cũng màu trắng và xanh lơ, chỉ khác trường ATY có cổ áo như áo chemise.

Ngày trước, mỗi sáng đi học Pingu đều mặc đồng phục đến trường nhưng từ ngày qua trường mới, nói cách nào Pingu cũng không chịu mặc đồng phục dù mẹ Đăng năn nỉ cách mấy cũng không được, thậm chí bà ngoại nhìn trên máy vi tính cũng thấy cô giáo thay quần áo cho Pingu nhưng đưa đồ đồng phục Pingu cũng lắc đầu, cô đành lấy bộ quần áo khác.

Cuối cùng mẹ Đăng phải nói lý do với cô giáo có lẽ Pingu sợ phải đi học trường cũ nên không dám mặc đồng phục và nhờ cô thuyết phục. Cô giáo gật đầu
Mấy hôm đầu, cô giáo chỉ cho Pingu xem bộ đồng phục mặc đẹp như thế nào, lấy các bạn ra làm mẫu, Pingu gật đầu nhưng vẫn lắc đầu khi nhìn bộ đồng phục. Đến ngày tổng kết hè, làm văn nghệ, Pingu cùng các bạn được trình diễn, múa minh họa cho các anh chị lớn hát nhưng Pingu cũng chỉ chịu thay chiếc áo mà thôi và dứt khoát hôm sau cứ quần áo bình thường mà mặc.

Một sáng, ba Hài đưa Pingu tới trường, cô Cúc nhìn Pingu hỏi :
-Sao Minh Thông không mặc đồng phục, thôi Minh Thông đi về đi.
Mặt Pingu sượng trân muốn khóc. Ba Hài phải lên tiếng năn nỉ : -Dạ ! Hôm nay Minh Thông lỡ quên. Ngày mai Minh Thông sẽ mặc, cô cho Minh Thông vào lớp nghe.

Và kể từ đó Pingu lên trường với bộ đồng phục dễ thương. Cô giáo hay ghê



Đổi tên

Khi mẹ Đăng mang thai Ken vì nghĩ côp là Tiger mà bia Tiger không ngon bằng Henneiken nên cả nhà đặt tên Ken, vừa ngộ nghĩnh vừa vui. Sau khi bà Bình ở Mỹ về nghe tên Ken bèn phán : -Nghe có vẻ bợm nhậu ghê.

Dì Thư quyết định đổi tên thành Teppi. Đó là nhân vật hoạt hình của Nhật trong tập truyện Teppi Siêu Quậy mà ngày xưa cả bà ngoại, mẹ Đăng và dì Thư đều rất thích. Thậm chí trong nhà vẫn còn nguyện tập truyện 61 quyển mà thỉnh thoảng bà ngoại còn lấy ra xem lại.

Sau khi thuyết phục mẹ Đăng và bà ngoại đồng ý, dì quay qua anh Pingu : -Pingu kêu Teppi đi.
-Ken
-Pingu kêu teppi đi -Tep..ken
Rồi Pingu nhe răng cười láu lỉnh
-Pingu kêu Teppi đi -Teppi
Dì Thư khoái chí, coi như thuyết phục được Pingu, dì Thư gọi Ken : -Teppi - Ken đưa mắt tròn xoe nhìn : không hiểu
-Teppi - Ken bò ra đất tìm đồ chơi. Bà ngoại gọi :
-Ken Ken ngoái đầu nhìn. Mẹ Đăng cười :
-Thôi, Ken không chịu tên mới đâu. Kệ Ken cũng được

Nhóc lỳ


Nhóc Ken thật là tội, cứ khoảng mươi bữa là thấy phải đi gặp bác sĩ, từ một chú bé bụ bẫm lúc 2 tháng được 7 ký mà giờ 11 tháng vẫn chưa qua 10 ký. Thấy thương quá chừng

Ban ngày ba mẹ đi làm, anh Pingu đi học, Ken ở nhà cũng rất ngoan, nếu không đau cả ngày không một tiếng khóc. Buổi tối chờ anh Pingu về ra đón, được anh thương vào trán là khoái chí.

Nhưng bên ngoài Ken là một cậu bé lầm lì, Ken không bộc lộ tình cảm của mình, thậm chí đi chích ngừa, bác sĩ chích thuốc Ken chỉ kêu một tiếng rồi thôi, gặp người lạ Ken dúi đầu vào vai bà ngoại chứ không cười toe toét như anh Pingu. Được đi chơi, đi siêu thị, vẻ mặt Ken cũng tỉnh bơ, không biểu lộ cảm xúc nhiều như anh Pingu. Và đặc biệt, Ken không khóc nhiều, muốn đòi gì, Ken chỉ hét, và tiếng hét của Ken thì không gì sánh được, khắp cả chung cư đều nghe thấy

Wednesday, August 24, 2011

Xuống giường




Thật vô tình, buổi trưa, mẹ đang nằm chơi với Ken thì bà ngòai bước vào, Ken bò tới, đưa tay đòi bà. Mẹ đùa "giỏi thì bò tới đi, giỏi thì leo xuống giường, đưa cái mông xuống trước đó nhe" Vậy mà Ken hiểu, Ken từ từ xoay ngừơi đưa chân xuống.

Mẹ chọc bắt Ken phải làm đi làm lại đến phát cáu.
Thật thương, Ken lúc này đã lớn rồi

Friday, August 5, 2011

Ngôi trường mới

Pingu chuyển trường không còn học với cô Hương trong chung cư gần nhà nữa. Trường của Pingu thuộc nhóm trường ATY , trong hệ thống trường học Châu Á Thái Bình Dương. Chẳng hiểu mẹ Đăng tìm kiếm ở đâu trên mạng và sau ba lần đi tham quan thì Pingu nhập học.

Trường của Pingu không có khuôn viên cây xanh như các trường ở Dalat nhưng được cái sạch sẽ và chăm sóc chu đáo. Lớp của Pingu chừng 12 bạn có hai cô trông giữ. Mỗi sáng ba Hài và mẹ Đăng đi làm thì chở Pingu đi luôn, tới nơi ông cai trường lấy nhiệt độ đo ở tai rồi mới cho vào lớp khiến cả nhà yên tâm vì dịch tay chân miệng đang hoành hành. Sau đó ba mẹ đi làm và ở nhà bà ngoại mở mạng cho ông ngoại ngồi ngắm Pingu ở trường.

Thật gần gũi và yên tâm khi nhìn thấy Pingu trên màn hình, nhìn Pingu ngồi ăn và vét hết tô cơm mà thấy thương, mấy hôm đầu còn ít cơm ,Pingu lấy tay gãi đầu, gãi tai , cô giáo phải đút Pingu nói: -Cô xúc ít thôi.

Nhìn Pingu rời xa cả nhà đến trường học mà thấy thương, ngủ dậy mắt còn chưa mở hết mà tay đã gấp chiếc mền đem vào tủ cất, đến giờ cơm tự khiêng ghế, ăn xong đem đi cất. Ở nhà mọi việc đã có ông ngoại giành làm thay.

Hôm qua còn thấy Pingu lên bàn vi tính học nữa chứ, cũng chụp tai nghe vào tai trông chững chạc quá chừng.
Buổi chiều ông ngoại chở bà ngoại và Ken đi đón Pingu, Pingu chào cô ra về, chào ông bà ngoại và thương em Ken. Pingu đi học ở trường mới thấy vui và hồ hởi, ông ngoại hỏi:
-Ngày mai cháu đi học hay đi siêu thị?
-Đi học.
Vậy là vui rồi


Ken

Giỗ đầu ông cố ngoại, bà ngoại , mẹ Đăng, Pingu và Ken về Dalat, Mẹ Đăng và Pingu về Saigon trước còn Ken ở lại Dalat với bà ngoại.
Kỳ này có khá nhiều ông bà về dự lễ,tất cả hội tụ về nhà bà cố.
Buổi sáng Ken thức dậy, lo vệ sinh xong, Ken cùng bà ngoại và bà Trang lên ông Cẩn ăn phở, chơi chán về lại nhà bà cố ăn cơm, mọi người ai cũng thích và muốn bế Ken nhưng chán thật Ken chỉ theo bà ngoại .
Mấy ngày sau Ken quen dần, ông Cẩn dạy Ken đá banh, ông vo giấy báo để trong một túi nilon cho tròn rồi ôm hai vai Ken, bày:
-Ken co chân lên đá đi Ken.
Ken ngơ ngác nhưng rồi cũng biết co chân đá, được mọi người cổ vũ, Ken khoái chí cười toe.
Bà Trang cắt miếng bom cho Ken cầm và kêu:
-Ken cho bà Trang ăn với.
Ken biết đưa tay cầm miếng bom lên miệng bà Trang và cười khi bà cắn miếng bom.
Hơn mười ngày ở Dalat, Ken tròn in và lúc Ken cho dì Mai Anh , câu Cây, cậu Trâu bế thì cũng là lúc bà cháu cùng nhau về Saigon




Which hand

Pingu thích coi phim hoạt hình và cả những chương trình dạy tiếng Anh, khi coi, Pingu chăm chú nhìn và không hiểu Pingu nạp vào đầu như thế nào mà lắm lúc Pingu làm người lớn tròn mắt nhìn khi Pingu gọi ba Hài dậy: wake-up hay bị dì Thư chọc: help me hoặc khi nghe người lớn thank you, Pingu trả lời: you’re wellcome
Hôm trước trời mưa mà em Ken phải đi khám bệnh, mẹ Đăng gọi xe taxi và cả nhà chờ hơi lâu. Pingu đưa tay lên miệng :
-Taxi cố cồ, where are you?
Hôm qua Pingu cầm cục giấy trong tay nắm hai tay lại chơi trò “tay có tay không” với mẹ Đăng, Pingu thò hai tay ra :
-Which hand?
Mẹ Đăng bất ngờ lúng túng một lúc mới nói được:
-This hand.
-O.K
Mẹ Đăng nghẹn lời không trả lời nổi. Thật đúng là Pingu

Điểm danh

Dì Thư đang ngồi làm việc trong phòng ngủ, bà ngoại và em Ken ngồi coi tivi trong phòng khách, Pingu tay cầm cây viết, tay cầm cuốn sổ vào phòng dì Thư:
-Dì Thư!..... Dì Thư dạ có đi.
Dì Thư không hiểu: -Cái gì?
-Dì Thư dạ có đi.
-Dạ có.
Pingu cầm cây viết vẽ lung tung vào cuốn sổ. Dì Thư tròn mắt nhìn và chạy ra kể cho bà ngoại. Pingu lại ra phòng khách:
-Bà ngoại dạ có đi
-Dạ có.
Pingu lại vẽ vẽ vào số. Pingu ra lan can:
-Ông ngoại dạ có đi
-Dạ có
Pingu lại vẽ vào sổ. Pingu quay vào phòng ngủ:
-Dì Thư dạ có đi.
_Không có.
-Dì Thư dạ có đi.
-Không có.
Pingu tức cầm cuốn sổ và cây viết tung lên trời và ra phòng khách ngồi với bà ngoại. Dì Thư nhặt bút và sổ lên:
-Pingu !...Pingu dạ có đi
-Giận rồi.
Pingu vừa trả lời vừa làm mặt ngầu. Dì Thư thiệt là ! Pingu chơi trò điểm danh mà dì Thư lại phá.Kỳ cục!