Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Wednesday, October 27, 2010

Ken - 45 ngày

Đến hôm nay Ken đã tròn 45 ngày, 45 ngày qua mau quá phải không con. Ông ngoại đã về Đàlạt, hàng ngày chỉ còn mẹ & bà ngoài trông 2 anh em. Công việc nghe chừng đơn giản, nhưng ngày nào cũng từ 5g30 sáng đến 9 giờ tối, 2 mẹ con tất bật, mướt mồ hôi, loay hoay hết Pingu rồi đến Ken, chẳng còn thời gian để làm việc gì cả. Quyển album kỷ niệm ngày con tròn 1 tháng, vẫn chỉ được vài trang, không biết khi nào mới xong được. Nhật ký của anh Pingu & con thì dường như bỏ trống. Bà ngoại & mẹ chẳng còn thời gian để viết lại những thay đổi của con kỹ như anh Pingu nữa.

Đầy tháng của Ken, ba mẹ không làm lớn, không mời ông bà trên Đalạt xuống, không mời bạn bẹ như anh Pingu, chỉ có ông nội, cô Hai, cô Tư & anh chị ở Vĩnh Long lên chơi. Xôi chè & lễ vật cúng cho con cũng giống anh Pingu, chỉ khác, mẹ làm cho con 1 ổ bánh sinh nhật 2 tầng thiệt lớn, nhưng lại là bằng tã giấy, không cắt mời mọi người ăn được.



Ken vẫn háu ăn, ngoài bú sữa mẹ, hàng ngày con phải bú thêm 3 bình sữa ngoài - 105ml. Hôm vừa rồi, vì con cứ khò khè khó thở mẹ đưa con đi khám ở BV Vũ Anh, bác sĩ khen " bé mới có 40 ngày mà nhìn như trên 2 tháng, mẹ nuôi giỏi quá", làm mẹ phổng cả mũi. Bà ngoại thì suốt ngày sợ con bị béo phì. 45 ngày, con cân được 6.2kg, nếu Ken mà không bị đàm, không gây khó khăn cho con khi bú hay khi ngủ, chắc Ken của mẹ con to hơn nữa.



Con khoái nhất là nằm trên người bà ngoại, đang khóc, nhưng để cho nào trên người, y như là con nín ngay. Và đến bữa nay Ken cũng cứng cáp hơn nhiều, con đã ngóc được đầu lên khi để con nằm như vậy.




Giỏi nhất là Ken bữa nay đã biết nghe tiếng xi. Mỗi buổi sáng, 4g30, bà ngoại dậy sớm, bế Ken qua phòng bà để mẹ được ngủ nướng thêm chút nữa. Bà ngoại ôm Ken ngủ thêm chút xíu. 5g30 bà bế Ken đi xi ị và đều đều sáng nào khi nghe tiếng bà xi là Ken gồng hết mình, đỏ cả mặt, ị "ngon lành 1... thật lớn". Vậy là khỏe nhé, cả ngày mẹ không phải lo con ị thêm, không phải lắt nhắt đi rửa, thay tã cho con.




Dở nhất là Ken không thích ngủ 1 mình, hễ đặt con 1 mình ngủ trên giường thì chỉ khoảng 1/2 tiếng là con bắt đầu ọ ọe khóc, nhưng hễ bà ngoại nằm bên cạnh hay ôm con ngủ thì muốn con ngủ đến lúc nào con ngủ đến lúc đó, ngủ quên cả ăn. Và tiếng khóc của con thì nổi tiếng cả chung cư. Mỗi lần con khóc là nghe thấy sợ, những tưởng như sắp ngất. Thật là dễ ghét.



Khi mang bầu con, mẹ mong sao nuôi cho con chỉ cần dễ bằng anh Pingu là mẹ mừng rồi. Cho đến lúc này con đã làm được điều đó rồi nhé. Mẹ cầu Trời Phật phù hộ cho con luôn mạnh khỏe, ăn nhiều nhưng không béo phì :-) . Thương con nhiều.

No comments:

Post a Comment