Pingu dành cho dì Thư một tình cảm đặc biệt. buổi tối chỉ cần dì Thư nói: -Tối nay Pingu không ngủ với dì Thư là dì Thư đi luôn đó.
Nếu ba Hài và mẹ Đăng cũng nói câu đó thì Pingu sẽ càm ràm:
- Sao mà ai cũng nói như vậy hết
Cuối cùng Pingu cũng qua phòng bà ngoại ngủ với dì Thư. Ken cũng qua theo vì Ken là cái đuôi của anh mà. Vậy là căn phòng nhỏ xíu mà chứa đến 4 người. Buổi tối trước khi đi ngủ là thời gian cả nhà giỡn với nhau.
- Dì Thư ơi kể chuyện cho con nghe đi
Ken thường đòi câu chuyện : con chó tham ăn, chiếc mũ của La la hay cô bé bán diêm. Pingu chỉ lắng tai nghe. Có hồi Ken đòi :
- Chuyện Dính đi
- Chuyện gì?
- Chuyện Dính, nhiều dính.
Bà ngoại và dì Thư và Pingu nhìn nhau không hiểu, Ken khóc toáng lên. May thay bà ngoại nhìn thấy cuốn truyện:
- Phải chú lình chì dũng cảm không?
- Ken nín ngay, cười đúng ý
Nhưng không phải dì Thư lúc nào cũng chiều cháu.Dì hay hăm dọa : -Ken không dẹp đồ chơi dì quăng hết sữa của Ken ra cửa đó.
Nếu là Pingu thì Pingu sẽ dẹp liền dù vừa làm vừa càm ràm, còn Ken thì đi một mạch qua phòng ba Hài. Dì Thư hỏi Pingu :
- Dì quăng sữa của Ken nghe Pingu.
Pingu ngẫm nghĩ : Thôi dì Thư. Dì mà quăng sữa của Ken thì ồn chuyện lắm.
Chắc Pingu nghĩ cảnh Ken sẽ gào to bể cả nhà.
Đôi lúc hai anh em chơi với nhau, cuồng lên Ken cắn hay lấy chiếc vợt gõ vào đầu anh. Dì Thư la :
- Sao Ken lại cắn anh? - Ken tưởng Pingu là cục xương.
- Sao Ken lại đánh anh ? - Ken tưởng Pingu là chếc ghế.
Vậy đó mà tối nào cũng gần 10 giờ, cả nhà mới chìm vào giấc ngủ
No comments:
Post a Comment