Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Tuesday, September 4, 2012

Biệt danh

Mỗi lần đi siêu thị, bà ngoại cũng mua cho Ken một cái bánh pararotty, chiếc bánh tròn, thơm , có chút nhân ở giữa. Ông ngoại thương cháu muốn cháu ăn hết bánh, bèn bày trò: -Giờ Ken với ông ngoại nhậu nghe. Ông ngoại lấy mảnh đồ chơi lego làm ly rượu : -Ông bác này, ông ăn miếng mồi đi. Đoạn ông lấy miếng bánh đưa cho cháu, Ken bỏ vào miêng ăn ngon lành và lấy mảnh gỗ giả bộ uống và cũng khà một tiếng. Cứ vậy là Ken ăn hết cái bánh. Và nghiễm nhiên Ken nghĩ mình là “ông bác” Hàng xóm của Ken là bé Kẹo. Kẹo là con gái nên nhõng nhẽo và hay khóc . Một lần Ken khóc , bà ngoại chọc : -Thôi bà gọi Ken là “ông Kẹo” nghe Buổi tối, mẹ Đăng hỏi Ken: -Ken đi học tên gì? -Minh Nhật. -Ken ngoan thì mẹ gọi là gì? -Ông bác -Ken hư thì mẹ gọi là gì? -Ông Kẹo Đó Ken có nhiều tên nhưng cái hay là Ken phân biệt lúc nào mình tên là gì

Saigon 15.8.2012

No comments:

Post a Comment