Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Tuesday, September 4, 2012

Biệt danh

Mỗi lần đi siêu thị, bà ngoại cũng mua cho Ken một cái bánh pararotty, chiếc bánh tròn, thơm , có chút nhân ở giữa. Ông ngoại thương cháu muốn cháu ăn hết bánh, bèn bày trò: -Giờ Ken với ông ngoại nhậu nghe. Ông ngoại lấy mảnh đồ chơi lego làm ly rượu : -Ông bác này, ông ăn miếng mồi đi. Đoạn ông lấy miếng bánh đưa cho cháu, Ken bỏ vào miêng ăn ngon lành và lấy mảnh gỗ giả bộ uống và cũng khà một tiếng. Cứ vậy là Ken ăn hết cái bánh. Và nghiễm nhiên Ken nghĩ mình là “ông bác” Hàng xóm của Ken là bé Kẹo. Kẹo là con gái nên nhõng nhẽo và hay khóc . Một lần Ken khóc , bà ngoại chọc : -Thôi bà gọi Ken là “ông Kẹo” nghe Buổi tối, mẹ Đăng hỏi Ken: -Ken đi học tên gì? -Minh Nhật. -Ken ngoan thì mẹ gọi là gì? -Ông bác -Ken hư thì mẹ gọi là gì? -Ông Kẹo Đó Ken có nhiều tên nhưng cái hay là Ken phân biệt lúc nào mình tên là gì

Saigon 15.8.2012

Bài học từ cháu

Pingu đi học về, bày cho Ken chơi đủ mọi trò chơi : chơi xe, xếp hình, chạy nhảy …bà ngoại chỉ canh chừng để không xảy ra nguy hiểm.

Pingu thích nhất là trèo lên giường và nhảy tưng tưng. Ken bắt chước nhảy theo.
Bà ngoại sợ hai cháu ngã xuống đấy, bảo Pingu không chơi nữa mà Pingu không nghe.

Bà ngoại cáu: -Cái thằng Pingu này, mày phá vừa thôi chứ.
Pingu từ tốn: -Bà ngoại đừng gọi Pingu bằng” mày” , “ mày” là cái thằng nào.

Bà ngoại tròn mắt nhìn cháu, nhỏ giọng: -Bà ngoại xin lỗi, nhưng Pingu không được phá nữa nghe.

Saigon2 2.8.2012

Góp nhặt (tt)

Ken học nói

Còn hơn 20 ngày nữa đến sinh nhật thứ hai của Ken. Có lẽ có Pingu dẫn đường nên Ken mau biết nói, biết chơi. Giờ Ken có thể tham gia mọi trò chơi do Pingu bày ra và không hề bị lép vế.
Ken nói rõ ràng và sử dụng từ vựng khá tốt: -Ông ngoại ơi! Ăn phụ cháu đi.
-Bà ngoại ơi ! Pha sữa bình cho cháu đi. Bình lạnh á.

Bà ngoại cũng hay bày trò: -Ken không được khóc, Ken nói lại coi.
-Bà ngoại ơi! Pha sữa cho cháu đi. Hì ! Hì!

Ken cũng rất thích hát: từ những bài hát của anh Pingu: nu na nu nống, cái bóng nằm trong, con ong nằm ngoài….. những bài hát mà mẹ dạy: con vỏi con voi, cái vòi đi trước…bài hát ông ngoại ru ngủ: cắc cùm cum cắc cum cum cùm cum, đuốc lô ô bập bùng bên ánh đuốc…đến những bài tụng kinh của bà.

Một hôm Ken nằm thỏ thẻ: -Tất cả A Di Đà Phật, Nam mô A Di Đà Phật . Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật…

Bà ngoại thật không tin ở tai mình khi một đứa bé chưa đầy hai tuổi mà nhớ được danh hiệu hai Đức Phật

10.8.2012

Ken đi bơi
Mỗi sáng chủ nhật, ba mẹ cho hai đứa đến hồ bơi, chỉ vài lần, giờ này hai anh em xuống hồ bơi thành thạo, hai tay đeo hai chiếc phao tay. Pingu có thể bơi từ đầu hồ đến cuối hồ, còn ken thì ba hay mẹ phải phụ theo. Hai anh em bơi cả tiếng đồng hồ, khi tắm và thay quần áo xong.
Ken hỏi: -Mình đi đâu?
Bà ngoại hỏi lại: -Mình đi đâu?
Ken mở to hai mắt, suy nghĩ rồi trả lời: -Đi ăn sáng.

12.8.2012

Góp nhặt

Mẹ đi vắng
Mẹ Đăng đi công tác đến ba tuần, mà ba Hài cũng đi mất một tuần những ngày ấy, Pingu bề ngoài tưởng như bình thường nhưng trong lòng thì nhớ lắm.
Ông ngoại chọc: -Pingu nhớ mẹ Đăng ghê
Pingu nước mắt muốn chảy ra.

Buổi tối dì Thư hỏi: -Tối nay Pingu ngủ với dì nghe.
-Ừ! Nhưng Pingu chỉ ngủ mấy ngày mẹ đi công tác thôi nghe.

Mặc dù cũng ăn uống , ngủ nghỉ bình thương nhưng Pingu sút hẳn đi. Giờ mẹ Đăng về Pingu mừng lắm, Pingu bảo mẹ _Mẹ đừng đi công tác lâu nữa nghe.

20.5.2012

Cóc Kêu
Tưởng Ken lớn lên sẽ ít nói nhưng giờ thì Ken như con sáo, nói nhiều và không có ngọng như anh Pingu. Ken hay gọi: -Gu ơi Gu!
Giờ thì đổi: -Anh Gu ơi! Anh Gu à!
Ken biết nhiều bài học thuộc lòng mà Pingu học: nu na nu nống nè, dí dầu cầu ván đóng đi nè..Ken học rất mau và nhớ dai.
Ai cho gì bà ngoại bắt cám ơn, Ken nói: -Cóc kêu ( thank you).
Riết một chặp, dì Thư lên cơ quan cũng “Cóc Kêu” .Nói xong dì biết mình bị lịu tiếng của Ken.

Có hôm Pingu dạy em: -Ken nói thank you đi
-Cóc kêu
Pingu: -Sai rồi Ken nói thank you đi
-Cóc Kêu.
Pingu qua phân trần với bà ngoại
-Em Ken không nói được thank you bà ngoại ơi, Pingu nói được thôi.
Bà ngoại cười, lỗi tại bà thấy em chưa nói được nên bày cho em dễ đọc ai ngờ giờ không sửa được, thôi để từ từ em lớn.

21.5.2012

I ‘m Minh Thông
Pingu đi học về, khoe bà ngoại: -I’m Minh Thông. Đến giờ ăn cơn Pingu không chịu ăn bà ngoại dọa: -Pingu ăn ít thì Pingu là “ai em Minh Thông” còn Pingu ăn nhiều thì Pingu là “ai anh Minh Thông” Pingu tưởng thiệt: -Vậy cháu ăn nhiều nghe , để làm “ anh Minh Thông”
Bà ngoại tào lao thiệt

22.5.2012

Lễ phát thưởng
Mẹ đi vắng nên lễ phát thưởng cuối năm, ông ngoại chở bà ngoại cùng em Ken lên trường ATY rồi ông ngoại về nhà. Trường làm văn nghệ khá tốt , mỗi lớp có ba tiết mục : dân vũ, hát và tiết mục tự do và tất cả mọi thành viên đều tham gia nên có tài tử ra sân khấu. khóc mếu máo chỉ nhìn xuống khán giả tìm mẹ. .

Tiết mục dân vũ thì Pingu ngoáy khỏi chê ( hôm đi họp tổng kết cuối năm, cô giáo bảo : Pingu thích nhất là nhảy hip hop, lúc nào cũng năn nỉ cô mở máy để nhảy)
Tiết mục thứ hai là hát, hát bài tiếng Anh hẳn hoi , và Pingu cầm micro ghê không.
Lớp Pingu múa minh họa bài “ ba bà đi bán lợn con”. Mẹ Đăng tranh thủ về một hôm giữa kỳ công tác mua luôn bộ bà ba màu nâu. Cuối cùng thấy “ Cu Tý Pingu” trong bộ bà ba nâu với khuôn mặt sáng sửa , lí lắc ( hay bà ngoại thiên vị) và có nụ cười dễ thương.

Sau phần văn nghệ, đến phần phát thưởng: mỗi lớp sẽ có 3 bạn được phần thưởng giỏi xuất sắc, còn các bạn khác được phần thưởng giỏi . Vẫn biết chỉ là lớp Mần thôi và chỉ có giá trị khích lệ nhưng bà ngoại cũng hồi hộp khi chờ nghe cô Hiền xướng danh:
-Lớp Mầm 2, em Quốc Khánh, em Nguyễn Minh Thông…
Oai ghê chưa. Phần thưởng gồm một chú rùa bông, một chiếc xe tăng và một gói bánh.
Cả nhà mừng khi thấy Pingu ôm phần thưởng về.

Dì Thư : -Mới lớp Mầm mà được giỏi xuất sắc. Mệt chết được

26.5.2012

Thương em
Ba Hài và mẹ Đăng đi công tác về, Pingu được nghỉ hè thì ông ngoại về Dalat thăm nhà. Ở nhà có ba bà cháu lủi thủi với nhau. Sáng nay bà ngoại cho hai đứa xuống đường mua thức ăn, Pingu thấy em Kẹo cạnh nhà ăn đậu hủ sà xuống ngồi ăn theo , Ken không chịu ăn nên về nhà với bà ngoại. Pingu ăn xong theo ông ngoại Kẹo lên nhà Kẹo chơi không về nhà. Bà ngoại ở nhà nghe tiếng Pingu chơi với Kẹo cười khanh khách.

Ken ở nhà một mình buồn coi tivi chán, quấy đòi uống sữa, bà ngoại đưa bình sữa, không chịu khóc toáng lên, lại nghe tiếng chân Pingu chạy thình thịch về và nghe tiếng Kẹo khóc to.
Bà ngoại thấy bóng cháu về nhà ,vội mở cửa, thấy ông ngoại Kẹo bèn hỏi:

-Pingu chọc Kẹo khóc phải không anh.
-Không, Pingu đang chơi nghe tiếng Ken khóc bèn chạy về, dỗ em. Kẹo thấy Pingu về nên khóc.
-À là vậy

Vậy mà ở nhà ông ngoại cứ chê Pingu ít thương em.

29.5.2012

Message from HongKong

Mẹ đang ở sân bay, chờ được về với Pingu & Ken đây. Nhớ 2 đứa kinh khủng, mới đi có nửa tháng mà cứ như là cả năm rồi. Ngày nào mẹ cũng skype về nhà để được thấy & nghe 2 thằng nhóc quậy. Ken lúc này dễ thương lắm rồi, có lẽ con ngoan hơn cả anh Pingu. Mẹ skype, Ken liên tục xin ông ngoại đậu phộng để đút cho mẹ, nói chuyện với mẹ thì bẽn lẽn, còn che mắt mắc cỡ nữa. Thương nhất là nghe Ken gọi "Goo ơi, Goo". Anh Pingu thì nghe ba kể bữa nay lắm trò lắm rồi.