Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Thursday, July 28, 2011

Trí tưởng tượng của Pingu

Đầy năm, Pingu được dì Vy tặng một con nai bằng nhựa cao chừng nửa mét, con nai màu vàng, dễ thương, Pingu chơi chán, mẹ Đăng cất lên trên đầu tủ, giờ em Ken tập đi ông ngoại đem xuống, lau chùi sạch sẽ , bơm căng lên, Ken thích lắm, ôm cổ nai và lựa lúc không ai để ý, Ken nhai luôn tai con nai.

Hôm nay, bà ngoại bỏ con nai vào trong cũi, Ken tay cầm cũi, tay vịnh con nai, Pingu cũng ở trong cũi chơi với em. Pingu hất tay Ken ra:
-Chờ chút .
Bà ngoại để yên, xem Pingu làm gì. Pingu để một chiếc hộp gỗ dưới hai chân sau của con nai, cầm đuôi con nai lúc lắc và bảo:
-Đái đi! Đái đi.
Một lúc , Pingu cầm hộp gỗ lên đưa bà ngoại:
-Bà ngoại đổ đi.
-Đổ ở đâu.
Pingu chỉ vào nhà vệ sinh, rồi quay qua bảo Ken:
-Đái xong rồi, chơi đi.
Thiệt là lí lắc

Ken tròn 9 tháng

Còn mấy ngày nữa Ken được chin tháng, tuy tướng tá khỏe mạnh nhưng Ken lại hay đau phải uống thuốc gần hai tháng, cũng may là lên cân được mấy lạng, có lẽ nhờ thời gian đi an dưỡng ở Dalat.

Ken được 9,6 ký, cao chừng 73cm, mọc 6 cái răng, chiếc nào cũng to đùng như răng cọp và nhất là khi cuồng lên ken cắn thì phải biết, ba Hài kêu to, ông ngoại hít hà, bà ngoại phát cho một cái vào mông.

Ken biết đứng vào đầu tháng tám, giờ này thì men theo củi đi nhanh , Ken không cẩn thận như anh Pingu, Pingu lúc nào tay cũng vịn vào cũi và khi muốn ngồi xuống thì từ từ, còn Ken thì cứ hai tay thả ra bất cần biết mình sẽ rơi theo tư thế nào. Nhưng chính vậy mà Ken mau biết đi hơn. Bà ngoại cho Ken đi chơi thú nhún, Ken cầm chặt cổ con thú rồi để thú lắc lư, không sợ .

Lượng ăn của Ken cũng khác anh Pingu, mỗi sáng Ken uống 180ml, chừng 9 giờ một cữ sữa nữa, Đến trưa ăn gần một chén bột đặc, xế chiều là một cữ sữa, chiều lại bột và 9 giờ tối chấm dứt bằng một cữ sữa nữa. Ken không bú đêm dù bà ngoại cố ép, Ken cắn chặt răng lại dứt khoát là không.

Bây giờ Ken biết bật công tắc là nhìn đèn hoặc nhìn quạt máy. Bà ngoại hỏi: -Ken ! Máy bay đâu. Ken biết nhìn lên trời tìm máy bay. Đi phơi nắng, biết nhìn theo mấy con chó chạy loăng quăng.

Thương nhất, mỗi khi ba Hài , mẹ Đăng, dì Thư đi làm về, anh Pingu chạy ra đón, bà ngoại cho Ken chạy theo, bà ngoại cầm hai cánh tay , Ken cũng bương chạy, cười khoái chí, hai chân cố chạy cho bằng anh, phải được bế vào lòng Ken mới thích.

Mùa hè của Ken

Buổi sáng, khi cả nhà còn lơ mơ ngủ nướng, Ken thức dậy , uống sữa, tắm nước nóng và ra phơi nắng. Nhà ông ngoại nằm giữa lưng chừng đồi, hướng đông bắc nên hưởng nắng sớm, mới hơn sáu giờ đã thấy vầng đông. Ken thích tắm nắng ở đây hơn Saigon vì chỉ cần 10 phút ở Saigon đã thấy mướt mồ hôi, còn đây, tha hồ cho bà ngoại massage. Khi bà ngoại phơi nắng, Ken đưa đôi mắt nhìn quanh, cây cối xanh tươi, có cả cây trứng cá của ông Thuận bên cạnh, trái màu đỏ đẹp, Ken thích nhìn đám chó con chạy từ cổng nhà ông Thuận, bu vào ghế của Ken, bà ngoại lại nói:
-Ken! Ken! Ken thấy con chó không, con chó kêu gâu gâu.
Thế nào Ken cũng cười, nhe thêm hai chiếc răng mới mọc, tổng cộng, Ken có 6 cái răng rồi đấy nhe.

Ken có đôi mắt thật đẹp, to, đen, lông mi dài nhưng thích nhất khi Ken cười đôi mắt long lanh cười theo, khi Ken nhìn mẹ hay đòi bà ngoại, ánh mắt thật thương khiến bà và mẹ không cầm lòng phải đưa tay bế. Ở Dalat không có chiếc củi để Ken đứng, bà ngoại cho Ken vào chiếc sọt lớn đựng quần áo, Ken đứng thẳng người hai tay bám vào thành. Ken cứng cáp không thua anh Pingu ngày xưa.

Khi anh Pingu ra vườn theo chân ông ngoại, bà ngoại cũng bế Ken đi theo, Ken cầm được chiếc lá hồng giật mạnh, lá hồng rời ra , bà ngoại kêu: -Ai phá cây của ông ngoại đó.
Ken lại khoái chí cười.

Mới hơn tám tháng nhưng Ken chả thèm mè nheo, đi chơi ở đâu cũng chỉ giương mắt to ra nhìn nhưng chớ ai đụng vào vì Ken chỉ theo bà ngoại với mẹ Đăng khiến mọi người phát bực: -Cái thằng kỳ cục.

Nhưng cái thằng kỳ cục ấy lại rất đẹp trai và hay cười mới lạ chứ.

Một mùa hè

Năm nay lễ 30.4 và 1.5 nhằm ngày thứ bảy và chủ nhật nên nghỉ bù thành 4 ngày , mẹ Đăng và dì Thư lấy thêm ngày phép nên cả nhà Pingu quyết định lên Dalat thăm “mái nhà xưa”.


Khí hậu Dalat trong lành và mát mẻ nên cả nhà Pingu tha hồ mà ăn ngủ, buổi sáng ngủ thật đã con mắt mà chưa đến bảy giờ. Ngủ dậy là lên ông Cân ăn phở, bà Cúc làm cho Pingu một tô phở tái bằm, thịt bò mềm và ngọt, Pingu ăn không ngán, Pingu ăn hết cả cái lẫn nước, khi thì ba Hài đút, lúc thì ông Lạc, đôi khi được cả ông chủ quán Cẩn cho ăn. Ăn xong, bà ngoại còn gọi thêm một ly nước cam nguyên chất không đá mới tuyệt vời chứ.

Sau đó cả nhà đi uống café ở quán “Violette ngày thứ tư” quán thật đẹp và rộng, Pingu và em Ken tha hồ mà làm dáng cho mẹ Đăng chụp hình. Buổi tối thường lên nhà ông Vượng chơi đến tối mịt mới về nhà, khi ấy Pingu và em Ken mệt lử.
Được vài ngày ba Hài xuống trước để đi làm, mẹ Đăng và dì Thư chỉ thích ở nhà trùm mền ngủ, thỉnh thoảng lại rủ bà cố đi ăn bánh căn hay uống café ở nhà sách Phương Nam..



Đến lúc sắp về lại Saigon, bạn của mẹ Đăng ở Saigon gọi điện lên than Saigon như một lò lửa và bà Tí vợ ông Vượng bỗng nghĩ : Sao Đăng không cho hai em ở lại Dalat nghỉ mát, người ta còn đưa con lên Dalat ở khách sạn mà mình lại có cả một cái Dinh 4, mà không ở lại thì uổng”

Quả thật, mới có một tuần mà anh em nhà Pingu khác trước. ăn được, ngủ được và nhất là Ken không bị khò khè như ở Saigon, sau một hồi tham khảo thử xem ông bà ngoại có kham nổi cả nhà quyết định để anh em Pingu chơi thêm một tuần cho ông ngoại dọn dẹp xong mảnh vườn của ông rồi xuống, mẹ Đăng dặn dò:
- Nếu có gì thì xuống Saigon ngay.

Buổi sáng Ken dậy sớm được bà ngoại tắm rửa xong cho đi phơi nắng, nắng Dalat ấm và đẹp, bà ngoại cho Ken nằm thoải mái trên đùi, còn Ken mở to mắt nhìn đám chó con nhà ông Thuận bên cạnh chạy lon ton. Ken tắm nắng xong , sà vào giường gọi anh Pingu dậy, Pingu mở mắt nhìn em không càu nhàu như lúc ở Saigon, dường như ý thức không có ba mẹ thì vai trò của anh lớn lắm, Pingu làm vệ sinh xong vào uống một hơi hết ly sữa 240ml sau đó tùy theo ngày mà ăn phở, bánh mì hoặc xôi.



Bây giờ mới là thời gian Pingu thích nhất, Pingu được bà ngoại cho ăn mặc ấm áp, mang vớ đội mũ và đi theo ông ra vườn, ông trồng cây cảnh dưới những tán cây hồng lớn, mùa này hồng chỉ mới có quả xanh. Ban đầu ông ngoại làm vườn phía trước mặt nhà, bà ngoại bế Ken ngồi trên hiên nhà canh Pingu bởi có một cái hòn non bộ khá lớn mà ông ngoại đắp lúc dì Thư còn đi học, ông nuôi đủ loại cá nhưng giờ chỉ còn một con cá lau kiếng to gần bắp chân người lớn, Pingu bứt lá , nhặt đất thảy xuống hồ cho cá ăn, bà ngoại chỉ sợ Pingu té xuống hồ. Khi bà ngoại vào nấu cơm, Pingu len qua các chậu kiểng theo chân ông ngoạị, lúc ấy ông ngoại lại thủ thỉ chỉ cho Pingu : đây là trái hồng, đây là cây đỗ quyên nhưng Pingu nghe tai này bỏ qua tai khác.
Làm xong phía trước ông ngoại ra phía sau và bên hông, muốn lên vườn sau phải đi qua mấy bậc cấp, Pingu vừa đi vừa nghe tiếng bà dặn : phải đi cẩn thận không thì té, trên vườn khá rậm, ông ngoại dặn : coi chừng cành cây chanh kẻo bị gai đâm ( người lớn phiền phức ghê). Pingu được ông ngoại cho chiếc bay bằng nhựa , thế là Pingu xúc đất từ trong chậu thảy ra ngoài khiến ông ngoại nhiều lúc phải bỏ dở xuống hút điếu thuốc cho đỡ bực. Buổi chiều khi ông ngoại tưới cây, Pingu khoái chí được ông ngoại cho cầm vòi nước tưới lung tung. Đối với một đứa bé sống quanh quẩn trong chung cư thì khuôn viên nhà ông ngoại thật rộng lớn.

Cứ vậy một tuần trôi qua, ông ngoại vẫn chưa làm vườn xong mà hình như ông cũng không muốn làm vội, ông cứ từ từ mà làm và Saigon vẫn còn nắng và anh em Pingu lại ở thêm một tuần nữa, bà ngoại đã mua một chiếc đai để đai Pingu phía trước, bà ngoại ôm Ken phía sau, ông ngoại chở ba bà cháu lên chùa Viên Quang làm lễ Phật Đản, chạy vòng quanh hồ Xuân Hương xem rước xe hoa, Pingu khoái nhìn đàn ca nô hình con thiên nga chở du khách dưới hồ, ông ngoại chở vào vườn hoa chỉ cho Pingu xem chiếc xe ngựa trang trí như xe song mã ngày xưa.

Hang ngay, ăn xong lên vườn, chạy quanh nhà, đói bụng lại mở tủ lạnh lấy sữa uống, lấy bánh ăn, không ngày nào mà không ăn phở , khi thì ông ngoại chở đi, khi thì bà ngoại Chi đem xuống, Pingu tròn quay, hai má hồng hồng và tự nhiên lớn hẵn lên, nhất là khi mẹ Đăng gọi điện thoại Pingu vội cầm máy:
-A lô! Mẹ Đăng!.. Dạ…Dạ.
Chả biết nghe gì mà dạ cố.

Và khi mà ông ngoại quyết định cuối tháng về thì em Ken lại mọc một cái mụn ở ngay mông và cả nhà lập tức trở về lại Saigon chịu cái nắng oi của mùa hè.



Bây giờ nếu ai hỏi Pingu : “Ở Dalat Pingu thích làm gì nhất “ thì Pingu nói điều bí mật này mà mọi người đừng cười: “ Đó là mỗi lần Pingu mắc tè Pingu thích đứng ngay đầu dốc dẫn từ cổng vào nhà tè xuống, nhìn xem dòng nước chảy đến đâu, đôi khi Pingu còn chạy theo nữa. Kỳ cục!