Buổi sáng ba Hài và mẹ Đăng đưa Pingu đến trường, buổi trưa chừng 11 giờ ông ngoại đi đón, mấy hôm trước sợ cháu lạ chỗ bỏ ăn nên ông hay hỏi: -Cháu ăn được không cô.
-Dạ ăn được ông ạ.
Hỏi mãi một câu cũng thấy kỳ, hôm nay ông đổi câu: -Cháu có nghịch không cô.
-Dạ nghịch hay không thì cháu chưa biết nhưng bao nhiêu đồ của cháu để trên kệ thì Minh Thông quăng hết xuống đất.
Ông ngoại cười: -Dạ ở nhà nó cũng y vậy.
Cô Hương là giáo viên chính, cô rất thương Pingu và Pingu cũng thương cô. Hôm qua ông ngoại tới đón thấy Pingu thay xong chiếc quần, cầm cái quần quăng một cái bay vèo sang phòng bên cạnh, cô bảo mẫu tính nhặt lên nhưng cô Hương bảo: -Minh Thông, con lấy cái quần lại cho cô. Pingu phải đứng lên đi lấy dưa cho cô. Ông ngoại về cứ khen cô mãi.
Pingu thay xong đồ ra chỗ ông ngoại đứng, chờ cô Hương đưa chiếc balô quần áo, một bạn nhỏ đứng giữa cô và Pingu lấy tay rờ chiếc cặp thế là Pingu lấy tay đánh vào đầu bạn, bạn rớm nước mắt, cô Hương lên tiếng: -Minh Thông sai rồi, con phải xin lỗi bạn, phải ôm bạn thương một cái.Pingu làm theo lời cô.
Ông ngoại về kể, cả nhà tự hỏi sao dạo này Pingu dữ quá vậy.
No comments:
Post a Comment