Đã gọi là đi học thì người ta cũng phải học được điều gì đó dù trường của người ta chỉ là một nhà trẻ và người ta cũng chỉ học có một buổi đủ thời gian ăn sáng, uống sữa, tập thể dục và lại ăn trưa nhưng dù sao Pingu cũng đã đi học nên cũng học khá nhiều điều Về đến nhà,
Pingu biết cởi giày ra, để lên kệ và biết treo. Bây giờ đi qua nhà anh Bin hay nhà Kẹo, Pingu cũng biết cởi dép và để lên kệ nhà người ta
Pingu đã biết đi vệ sinh, buồn đi tiểu là kêu, đôi lúc tự cởi quần chạy ra nhà vệ sinh rồi biết tự mặc quần vào.
Pingu biết tự xúc cơm ăn, dĩ nhiên là ăn thì ít mà phá thì nhiều nhưng cũng biết đưa thìa vào miệng gọn gàng.
Đặc biệt, Pingu đã thuộc nhiều hát bài, cháu lên ba, cả nhà thương nhau, chú dế lười và vô số bài hát mà Pingu hát ngọng nghịu.....cả nhà không hiếu…
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdS2BZItfj31W4kqavwAC8xkoSa-WI4NCVZ9Rmmf64a7frg3U-59bLw8uNYOKfIURdFUH27BvixKfxYKH920I-7HWrs-APrjCONMJVbpXhXRbV56Tb26jhnIaRVI6BAqNkg6dIXBdVpdg/s890/1002392_10151759074873128_1371010906_n.jpg)
Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền
Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền
Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn
Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.
Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào
Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào
Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu
Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.
Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền
Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn
Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.
Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào
Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào
Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu
Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.
Thursday, March 31, 2011
Nhận biết
Mấy hôm nay Ken ho, thở cứ khò khè thấy mà thương, tối ngủ không ngon giấc, mẹ Đăng nửa đêm phải chạy qua để thức phụ với bà ngoại, dì Thư cũng thức dậy pha sữa cho Ken
Ban ngày Ken ngoan hơn, giờ đã biết nhiều thứ biết rờ con vịt Donal mỗi khi bà ngoại bảo: -Rờ con vịt đi Ken. Biết đưa tay lên công tắc điện và mắt nhìn ngọn đèn nhoẻn miệng cười khi bà bảo: -Ken bật đèn đi con.
Sáng nay, ông ngoại đưa tay Ken lên cho rờ râu và khi bà ngoại bảo: -Rờ râu ông ngoại đi con. Ken đưa bàn tay nhỏ xíu lên căm ông ngoại.
Giỏi chưa
Ban ngày Ken ngoan hơn, giờ đã biết nhiều thứ biết rờ con vịt Donal mỗi khi bà ngoại bảo: -Rờ con vịt đi Ken. Biết đưa tay lên công tắc điện và mắt nhìn ngọn đèn nhoẻn miệng cười khi bà bảo: -Ken bật đèn đi con.
Sáng nay, ông ngoại đưa tay Ken lên cho rờ râu và khi bà ngoại bảo: -Rờ râu ông ngoại đi con. Ken đưa bàn tay nhỏ xíu lên căm ông ngoại.
Giỏi chưa
Anh Hai Pingu
Trước cánh cửa tủ lạnh, dì Thư dán hình hai con vịt Donal, bà ngoại hay bế Ken bảo: -Ken ! Ken! Chỉ con vịt cho bà đi. Ken đưa bàn tay nhỏ xíu rờ tấm hình.
Tết xong, chú Lý đưa qua mấy tấm hình chụp dưới nhà ông nội, bà ngoại lấy khung hình có nam châm gắn dưới con vịt, một tấm cả đại gia đình ông bà nội, một tấm gia đình Pingu và một tấm của Pingu, bà ngoại chỉ, dạy cho Pingu biết tên và mọi người trong gia đình.
Hôm nay Pingu đi học về, nhìn lên thấy mất tấm hình của Pingu và các thanh gắn hình xộc xệch, và vốn là một đứa bé ngăn nắp, Pingu nói và có vẻ tức tối: -Phá..của …nội..
Cả nhà không để ý , Pingu bèn vào phòng ngủ , bà ngoại đang chơi với Ken, Pingu giơ tay lên và cho em một phát, bà ngoại la: -Sao con lại đánh em, em có làm gì con.
-Phá … nội.
-Cái gì? Con xin lỗi em đi, thương em một cái.
Pingu không thèm trả lời, mở to hai con mắt một mí nhìn thấy bướng ơi là bướng, bà ngoại cáu: -Đi học về mà không biết thương em, đánh em mà không xin lỗi. Cái thằng khỉ!!
Buổi trưa Pingu ăn ở trường rồi nên về nhà chỉ uống nước cam và chơi, chờ đến khi đi ngủ mới uống sữa. Ken đã ngủ, ông bà ngoại ăn cơm, mẹ Đăng hôm nay bận vệc ở công ty nên không về. Bỗng Ken giật mình thức giấc khóc, Pingu đang chơi, nghe tiếng em khóc chạy vào, Pingu cầm thanh nhựa gõ vào thành xe dỗ em, mọi lần Pingu hát bài : Xuân đã về, nhưng hôm nay “ cái thằng khỉ” vừa gõ vừa la: -Có tui! Có tui!
Ken càng khóc to, Pingu càng la to: -Có tui! Có tui!
Thật thương, bởi “có tui đây” là tiếng bà ngoại hay kêu lên mỗi khi nghe Ken khóc, bà chạy tới bế Ken.
Pingu xem tivi, đang bận "múa" theo bài "head, shoulder, knee and toes", em Ken nằm 1 bên, Pingu sợ em lật ra khỏi nệm nên đành 1 tay ôm em, 1 tay "múa"
Tết xong, chú Lý đưa qua mấy tấm hình chụp dưới nhà ông nội, bà ngoại lấy khung hình có nam châm gắn dưới con vịt, một tấm cả đại gia đình ông bà nội, một tấm gia đình Pingu và một tấm của Pingu, bà ngoại chỉ, dạy cho Pingu biết tên và mọi người trong gia đình.
Hôm nay Pingu đi học về, nhìn lên thấy mất tấm hình của Pingu và các thanh gắn hình xộc xệch, và vốn là một đứa bé ngăn nắp, Pingu nói và có vẻ tức tối: -Phá..của …nội..
Cả nhà không để ý , Pingu bèn vào phòng ngủ , bà ngoại đang chơi với Ken, Pingu giơ tay lên và cho em một phát, bà ngoại la: -Sao con lại đánh em, em có làm gì con.
-Phá … nội.
-Cái gì? Con xin lỗi em đi, thương em một cái.
Pingu không thèm trả lời, mở to hai con mắt một mí nhìn thấy bướng ơi là bướng, bà ngoại cáu: -Đi học về mà không biết thương em, đánh em mà không xin lỗi. Cái thằng khỉ!!
Buổi trưa Pingu ăn ở trường rồi nên về nhà chỉ uống nước cam và chơi, chờ đến khi đi ngủ mới uống sữa. Ken đã ngủ, ông bà ngoại ăn cơm, mẹ Đăng hôm nay bận vệc ở công ty nên không về. Bỗng Ken giật mình thức giấc khóc, Pingu đang chơi, nghe tiếng em khóc chạy vào, Pingu cầm thanh nhựa gõ vào thành xe dỗ em, mọi lần Pingu hát bài : Xuân đã về, nhưng hôm nay “ cái thằng khỉ” vừa gõ vừa la: -Có tui! Có tui!
Ken càng khóc to, Pingu càng la to: -Có tui! Có tui!
Thật thương, bởi “có tui đây” là tiếng bà ngoại hay kêu lên mỗi khi nghe Ken khóc, bà chạy tới bế Ken.
Pingu xem tivi, đang bận "múa" theo bài "head, shoulder, knee and toes", em Ken nằm 1 bên, Pingu sợ em lật ra khỏi nệm nên đành 1 tay ôm em, 1 tay "múa"
Tuesday, March 22, 2011
Ken chuẩn bị mọc răng
Ken chuẩn bị mọc 2 răng cửa trên, nứu của con xưng lên, nước miếng lúc nào cũng chảy ròng ròng, cầm trúng cái gì Ken cũng đưa lên miệng gặm, Ken cắn tay người lớn cũng thấy có chất lượng. Mấy hôm nay Ken còn bị đi tước, 1 một ngày không biết bao nhiêu lần, rửa miết cho con đến đỏ cả da, thấy phát thương. Bà ngọai quyết định, từ nay sẽ không mặc tã cho con nữa, để thỏai mái cho con bớt đau. Ken sốt, con rên ư ử suốt ngày, miệng đau làm con cũng khó ngủ, nhắm mắt được chút xíu lại thức giấc, khóc.
Trời thương, con đau nhưng không bỏ ăn, vẫn bú đủ cữ nên nhìn Ken vẫn to con tốt tướng như thường.
Thương Ken quá đi
Ken tròn 6 tháng
Hôm nay mẹ và bà ngọai dậy sớm đưa Ken đi chích ngừa. Lúc này Ken đã thích được đi chơi, chỉ cần Ken ra khỏi cửa thì cho dù đang khóc, đang khó chịu rên ư ử, Ken cũng nín ngay, mắt liếc ngang liếc dọc, rất khóai chí. Đường đi xa, bà ngọai bế Ken trên tay, Ken hết nhìn xung quanh lại lăn ra ngủ, không một tiếng khóc hay loay hoay.
Tròn 6 tháng, Ken đã được 9kg – dài 69cm, vậy là về khỏang to con, Ken hơn hẳn anh Pingu. . Ken ăn uống dễ dàng nhưng lại ngủ ít và khó ngủ
Mẹ mong Ken luôn mạnh khỏe, Ken nhe.
Tròn 6 tháng, Ken đã được 9kg – dài 69cm, vậy là về khỏang to con, Ken hơn hẳn anh Pingu. . Ken ăn uống dễ dàng nhưng lại ngủ ít và khó ngủ
Mẹ mong Ken luôn mạnh khỏe, Ken nhe.
Nụ cừơi ông địa
Ken mập mạp, da dẻ mát mẻ và khi người ta biết mình đẹp trai thì người ta hay cười.
Chỉ cần gọi: -Ken Ken, cười đi. là Ken cười ngay giơ hai chiếc răng sữa mới nhú.
Chỉ cần nhìn Ken tắc lưỡi, Ken nhoẻn miệng cười ngay.
Chỉ cần nấp sau lưng bà ngoại rồi đột nhiên nhô lên: -Ú ề. là Ken cười ngay, đôi lúc Ken khoái chí còn cười ra tiếng.
Dì Thư chê, rẻ tiền ghê đi.
Bà ngoại khen Ken vui tính.
Ken không chỉ cười với người trong nhà mà bất cứ ai chỉ cần gọi là Ken cười. Cô bán cà phê ngay góc chung cư được Ken cười khoái và bảo : hên ghê.
Mỗi sáng bà ngoại bế Ken xuống công viên tắm nắng thì các vận động viên tắm nắng nhí khác đều lép vế trước thân hình Lý Đức của Ken và các bà nội ngoại kia cứ hỏi thăm: -Cháu uống sữa gì.
-Dạ, sữa voi.
Chỉ cần gọi: -Ken Ken, cười đi. là Ken cười ngay giơ hai chiếc răng sữa mới nhú.
Chỉ cần nhìn Ken tắc lưỡi, Ken nhoẻn miệng cười ngay.
Chỉ cần nấp sau lưng bà ngoại rồi đột nhiên nhô lên: -Ú ề. là Ken cười ngay, đôi lúc Ken khoái chí còn cười ra tiếng.
Dì Thư chê, rẻ tiền ghê đi.
Bà ngoại khen Ken vui tính.
Ken không chỉ cười với người trong nhà mà bất cứ ai chỉ cần gọi là Ken cười. Cô bán cà phê ngay góc chung cư được Ken cười khoái và bảo : hên ghê.
Mỗi sáng bà ngoại bế Ken xuống công viên tắm nắng thì các vận động viên tắm nắng nhí khác đều lép vế trước thân hình Lý Đức của Ken và các bà nội ngoại kia cứ hỏi thăm: -Cháu uống sữa gì.
-Dạ, sữa voi.
Đi học
Buổi sáng ba Hài và mẹ Đăng đưa Pingu đến trường, buổi trưa chừng 11 giờ ông ngoại đi đón, mấy hôm trước sợ cháu lạ chỗ bỏ ăn nên ông hay hỏi: -Cháu ăn được không cô.
-Dạ ăn được ông ạ.
Hỏi mãi một câu cũng thấy kỳ, hôm nay ông đổi câu: -Cháu có nghịch không cô.
-Dạ nghịch hay không thì cháu chưa biết nhưng bao nhiêu đồ của cháu để trên kệ thì Minh Thông quăng hết xuống đất.
Ông ngoại cười: -Dạ ở nhà nó cũng y vậy.
Cô Hương là giáo viên chính, cô rất thương Pingu và Pingu cũng thương cô. Hôm qua ông ngoại tới đón thấy Pingu thay xong chiếc quần, cầm cái quần quăng một cái bay vèo sang phòng bên cạnh, cô bảo mẫu tính nhặt lên nhưng cô Hương bảo: -Minh Thông, con lấy cái quần lại cho cô. Pingu phải đứng lên đi lấy dưa cho cô. Ông ngoại về cứ khen cô mãi.
Pingu thay xong đồ ra chỗ ông ngoại đứng, chờ cô Hương đưa chiếc balô quần áo, một bạn nhỏ đứng giữa cô và Pingu lấy tay rờ chiếc cặp thế là Pingu lấy tay đánh vào đầu bạn, bạn rớm nước mắt, cô Hương lên tiếng: -Minh Thông sai rồi, con phải xin lỗi bạn, phải ôm bạn thương một cái.Pingu làm theo lời cô.
Ông ngoại về kể, cả nhà tự hỏi sao dạo này Pingu dữ quá vậy.
-Dạ ăn được ông ạ.
Hỏi mãi một câu cũng thấy kỳ, hôm nay ông đổi câu: -Cháu có nghịch không cô.
-Dạ nghịch hay không thì cháu chưa biết nhưng bao nhiêu đồ của cháu để trên kệ thì Minh Thông quăng hết xuống đất.
Ông ngoại cười: -Dạ ở nhà nó cũng y vậy.
Cô Hương là giáo viên chính, cô rất thương Pingu và Pingu cũng thương cô. Hôm qua ông ngoại tới đón thấy Pingu thay xong chiếc quần, cầm cái quần quăng một cái bay vèo sang phòng bên cạnh, cô bảo mẫu tính nhặt lên nhưng cô Hương bảo: -Minh Thông, con lấy cái quần lại cho cô. Pingu phải đứng lên đi lấy dưa cho cô. Ông ngoại về cứ khen cô mãi.
Pingu thay xong đồ ra chỗ ông ngoại đứng, chờ cô Hương đưa chiếc balô quần áo, một bạn nhỏ đứng giữa cô và Pingu lấy tay rờ chiếc cặp thế là Pingu lấy tay đánh vào đầu bạn, bạn rớm nước mắt, cô Hương lên tiếng: -Minh Thông sai rồi, con phải xin lỗi bạn, phải ôm bạn thương một cái.Pingu làm theo lời cô.
Ông ngoại về kể, cả nhà tự hỏi sao dạo này Pingu dữ quá vậy.
Đi khám bệnh
Pingu đi học được mấy hôm, tuy đã quen trường lớp nhưng thay đổi môi trường sống và thói quen sinh hoạt hàng ngày nên mấy hôm nay lừ đừ, biếng ăn và ho.
Em Ken không biếng ăn nhưng mỗi sáng ho nghe phát sốt ruột.
Hôm nay mẹ Đăng về sớm cùng bà ngoại đem cả hai đứa đi khám bệnh tận phòng khám ở Gò Vấp. Đường đi khá xa, nhưng biết mình có một đứa em nhỏ hay quậy nên Pingu ngồi yên trong xe taxi để mẹ và bà thay nhau dỗ Ken vì giờ này là lúc Ken gắt ngủ. Ngồi một lúc, Pingu chỉ ngọn đèn trong xe hỏi: -What’s that?
Rồi tự trả lời : -Taxi cố cồ. (Không hiểu có nghĩa gì nhưng hễ nói đến taxi thì Pingu phải thêm Taxi cố cồ)
Đến bệnh viện, chờ mẹ Đăng lấy phiếu khám, Pingu nhìn quanh thấy một chị chừng 4 tuổi đứng nghịch chiếc cửa, Pingu chỉ tay: -Coi chừng kẹp tay. Chị bé nhìn Pingu không trả lời bỏ đi thẳng.
Vào phòng trong lúc chờ bác sĩ khám, một bạn khám trước, mẹ Đăng nhìn thấy ghi :25 tháng như vậy thua Pingu chừng hai tháng, vậy mà Pingu dám chỉ bạn rồi hỏi: -Mấy tuổi rồi.
Thực không ngờ, mới đi học chưa được một tháng mà lớn và nhiều chuyện quá.
Pingu chỉ phải về uống thuốc nhưng em Ken phải xông để dễ thở. Bà ngoại bế và đưa ống thở vào mũi Ken, mẹ Đăng đứng trước vỗ tay và kêu ú ề để Ken chú ý mà ngồi yên. Pingu không vừa, đẩy mẹ qua một bên lấy chỗ đứng rồi cũng vỗ tay và cũng ú ề, Ken khoái chí cười ướt cả yếm, được một lúc Ken khóc toáng lên, bà ngoại phải đứng dậy để dỗ, mẹ Đăng vỗ tay to hơn, Pingu đứng dưới thấp cầm tay em thấy không tác dụng bèn chạy ra sau trèo lên ghế đứng cao để ú ề. Bà ngoại vừa thấy thương mà ngạc nhiên: Pingu lớn rồi.
Em Ken không biếng ăn nhưng mỗi sáng ho nghe phát sốt ruột.
Hôm nay mẹ Đăng về sớm cùng bà ngoại đem cả hai đứa đi khám bệnh tận phòng khám ở Gò Vấp. Đường đi khá xa, nhưng biết mình có một đứa em nhỏ hay quậy nên Pingu ngồi yên trong xe taxi để mẹ và bà thay nhau dỗ Ken vì giờ này là lúc Ken gắt ngủ. Ngồi một lúc, Pingu chỉ ngọn đèn trong xe hỏi: -What’s that?
Rồi tự trả lời : -Taxi cố cồ. (Không hiểu có nghĩa gì nhưng hễ nói đến taxi thì Pingu phải thêm Taxi cố cồ)
Đến bệnh viện, chờ mẹ Đăng lấy phiếu khám, Pingu nhìn quanh thấy một chị chừng 4 tuổi đứng nghịch chiếc cửa, Pingu chỉ tay: -Coi chừng kẹp tay. Chị bé nhìn Pingu không trả lời bỏ đi thẳng.
Vào phòng trong lúc chờ bác sĩ khám, một bạn khám trước, mẹ Đăng nhìn thấy ghi :25 tháng như vậy thua Pingu chừng hai tháng, vậy mà Pingu dám chỉ bạn rồi hỏi: -Mấy tuổi rồi.
Thực không ngờ, mới đi học chưa được một tháng mà lớn và nhiều chuyện quá.
Pingu chỉ phải về uống thuốc nhưng em Ken phải xông để dễ thở. Bà ngoại bế và đưa ống thở vào mũi Ken, mẹ Đăng đứng trước vỗ tay và kêu ú ề để Ken chú ý mà ngồi yên. Pingu không vừa, đẩy mẹ qua một bên lấy chỗ đứng rồi cũng vỗ tay và cũng ú ề, Ken khoái chí cười ướt cả yếm, được một lúc Ken khóc toáng lên, bà ngoại phải đứng dậy để dỗ, mẹ Đăng vỗ tay to hơn, Pingu đứng dưới thấp cầm tay em thấy không tác dụng bèn chạy ra sau trèo lên ghế đứng cao để ú ề. Bà ngoại vừa thấy thương mà ngạc nhiên: Pingu lớn rồi.
Subscribe to:
Posts (Atom)