Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Monday, February 28, 2011

”Rửa sạch sẽ”

Hôm nay thứ bảy, trường của Pingu vẫn giữ trẻ nhưng cả nhà ở nhà nên Pingu không phải đi học, bà ngoại nêu lý do: -Cả tuần Pingu đi học không khóc nên cô Uyên cho nghỉ, chỉ có bạn nào khóc nhè mới bị đi học ngày thứ bảy.

Pingu vênh mặt khoái chí. Từ ngày đi học, tự nhiên Pingu lại dậy sớm cứ chưa đến 6 giờ đã dậy, đi vệ sinh, tắm rửa xong, uống sữa rồi đến trường. Sáng nay khi Ken tắm nắng, mẹ Đăng rủ Pingu đi mua bánh mì, mẹ Đăng dẫn Pingu đi con đường ngang qua trường Pingu đang đi phía bên trường, sắp đến trường Pingu bèn lẻn qua bên kia đường, đi len sau mấy cây kiểng của nhà người ta, khi qua trường , Pingu lại qua đường để đi về hướng chợ. Thiệt lanh.

Đến chợ, gặp cô Uyên, Pingu chẳng sợ mà còn chạy tới, vén tay áo khoe: -Cô! Cô muỗi cắn.

Mẹ Đăng ngồi lựa trái mận, Pingu cầm một trái tính cắn, mẹ Đăng bảo: -Pingu, phải về nhà rửa sạch mới ăn được.

Lúc ấy có một cô mua hàng, cô bảo Pingu: -Cháu cắn thử có ngọt không.
Pingu không trả lời mà cũng không cắn, cô mua hàng lại nài nỉ ”cắn thử 1 miếng đi con”, Pingu bực bội : -Về nhà rửa sạch sẽ.

Mẹ Đăng nghe Pingu nói cũng không ngờ

Friday, February 25, 2011

Ken đầu đinh

Mái tóc của Ken dài với khuôn mặt bầu bĩnh nên dễ ngộ nhận là con gái, thêm nữa vào buổi trưa tóc bết mồ hôi bởi thế bà ngoại quyết định dẫn Ken đi cắt tóc đầu đinh cho giống anh Pingu.

Đến tiệm hớt tóc, Ken chỉ tròn mắt nhìn chung quanh, không hề khóc lấy một tiếng, thấy thương ơi là thương. Chỉ một loáng bao nhiêu tóc tơ rơi xuống đất.

Bà ngoại bế Ken về. Sau khi tắm gội xong , bà ngoại ngắm nghía: -Ken giống các sư phụ trong Thiếu Lâm Tự. Ngày xưa anh Pingu giống Tiểu Sư Phụ còn Ken lại giống Đại Sư Phụ.

Ông ngoại nhìn xuống đường rồi quay sang Ken: -Ông thấy cháu giống ông trọc đầu đang nướng thịt ở quán cơm tấm ghê. Bà ngoại lườm ông ngoại một cái sắc như dao cạo.

Buổi trưa mẹ Đăng đi làm về, nhìn thấy Ken , mẹ Đăng lắc đầu: -Lần sau bà ngoại đừng cắt đầu đinh nữa, ngầu quá. Không hợp với dáng em
-Kệ! Trời nắng cắt cho mát.

Buổi tối dì Thư đi làm về: -Dì thấy cháu giống cô Giới ghê. Cô Giới là một ni sư tu ở chùa Viên Quang Dalat !!!Ối ! Dì Thư thiệt là

Ba Hài về, nhìn ”Ken đầu đinh”, không ý kiến gì, chẳng biết ba thích Ken kiều gì nữa.

Vậy là 2 đều, mẹ & dì Thư 1 phe, ông bà ngọai 1 phe, ba Hài trung lập. Mọi ngừơi còn đang bàn cãi không biết lần sau nên cho Ken để dài hay cắt đinh, thì sáng nay, Ken đi phơi nắng, hội ”khỏa thân tập thể” của Ken khen ”ah, em bé cắt tóc nhìn đẹp trai hơn”, rồi tối đến bà ngọai anh Bin lại tiếp tục ”nhìn mặt sáng sủa”. Vậy là phe mẹ & dì Thư thua rồi, thế nào tháng sau bà ngọai cũng tiếp tục cắt tóc cho Ken.

Nói vậy thôi, nhưng đúng thật, mấy hôm nay mẹ đã nhìn quen với ”Ken đầu đinh”, nhìn miết cũng thấy Ken đẹp trai & sáng sủa.












Nhật ký đi học

Ngày thứ 2 : Sáng ra Pingu vẫn rất vui vẻ, uống sữa, làm vệ sinh đàng hòang. Mẹ mặc quần áo đi học cho con & dụ đi xuống sân xem Ken tắm nắng. Con xuống sân với tâm trạng hứng khởi, mãi đến khi mẹ nói "thôi chào bà ngọai & Ken đi học" và chuyền qua cho ba bế, mắt Pingu bắt đầu đỏ sọc, miệng mếu từ từ, con không gào mà như khóc thầm & kìm nén vào trong. Cho đến khi ba bế gần đến trường thì con bắt đầu khóc tóang. Đến trường, cô giáo đưa tay ra đỡ Pingu, mặc dù khóc nhưng con vẫn chịu qua cho cô bế vào lớp. Mẹ đi về không đành, đành phải nép vào tường chờ cho con bớt khóc mới về. Hôm sau đưa con đi học, cô nói "Minh Thông uống được 1 ly sữa rồi ngủ trên tay cô, thức dậy thì chơi với cô Hương bên lớp mấy bạn lớn chứ không chịu chơi lớp của mình."




Ngày thứ 3 : Bữa nay Pingu đã biết buối sáng phải đi học, con vẫn cho mẹ làm đầy đủ các thủ tục buổi sáng, nhưng đến khi mẹ đeo cặp của con & nói con chào ông ngọai đi học thì con bắt đầu khóc, dứt khoát không chịu đi, mẹ bế con ra cửa nhưng con cố níu lại, cầu cứu ông ngọai. Nhưng cuối cùng, mọi cố gắng chống cự của con đều không thành, Pingu vẫn phải đến trường, vẫn phải vào lớp. Lần này thì mẹ bị cô đuổi về " mẹ cứ về yên tâm đi, cô dỗ chút xíu là nín à, mẹ ở đây bé khóc không chịu nín đâu". Buổi trưa ông ngọai đi đón, thấy ông, con cuống quýt, chào cô, bye bye bạn về, rất vui vẻ, không còn mếu máo. Hôm nay, cô thông báo với ông ngọai "Minh Thông ăn giỏi, gần hết tô cơm"



Ngày thứ 4 ; Sau khi tắm rửa, vệ sinh buổi sáng vào, thấy mẹ để sẵn bộ đồ đi học. Pingu gào lên dứt khóat không chịu mặc " về nhà ăn cơm, về ăn cơm..." , đó là câu nói duy nhất của Pingu khi muốn phản đối, không đi học, ở nhà. Mẹ phải dỗ mãi, "xuống sân xem Ken tắm nắng", rồi ép, bế Pingu đi. Ba phải chở con đi 1 vòng trước khi đến trường, thế mà vừa thấy cô, con gào lên, dứt khóat không chịu vào. Mẹ chuyền tay qua cho cô và vội vàng đi về. Vậy mà, buổi chiều, Pingu đi công viên gặp cô giáo, Pingu như bắt gặp người thân, chạy vồn vã, ôm lấy cô, bà ngoại hỏi thăm, cô bảo " Minh Thông khóc có chút xíu thôi bà, bữa nay đã biết chơi với bạn, lại còn mở tủ của cô, phát đồ chơi cho bạn nữa, ăn giỏi & mau lắm, nhìn là thấy thương rồi"



Sáng chủ nhật :Ba mẹ cho Pingu đi siêu thị, nhưng trước khi đi, ba chạy ngang trường học của Pingu. Pingu thấy chạy xe ra hướng trường thì mặt đã bắt đầu méo xệch. Đến trường, mẹ nói "ah, may quá, trường hôm nay đóng cửa, không học, thôi về đi siêu thị" Pingu khóai chí cừơi tươi "mẹ, mẹ, trường đóng cửa, ác ò.."



Ngày thứ 5 : sáng nay, Pingu lại tưởng được thay đồ đẹp đi siêu thị, con vui vẻ chào ngọai, chào Ken đi siêu thị. Đến khi ra cửa, Pingu phát hiện mẹ đeo cặp đi học của con, con khóc gào, "không đi học, đi siêu thị" , ông ngọai thương, chạy theo bế Pingu xuống đường. Leo lên xe ba, Pingu chỉ tay, "không đi đây (Pingu chỉ tay hướng đi đến trường), trường đóng cửa, đi đây (Pingu chỉ tay hướng đi siêu thị)". Mẹ dụ, "ùh thôi đi siêu thị" , ba chạy phải chở con đi vòng vòng trước khi đến trường, mẹ vừa đi vừa dụ Pingu " bây giờ mình đi đến trường nhe, nếu trường đóng cửa thì về đi siêu thị ha". Đến trường, Pingu chỉ cần thấy cửa mở, không đóng là bắt đầu khóc rồi, cô Hương ra đón con, con ôm chặt cổ cô và bớt khóc ngay. Chắc hôm nay Pingu đã quen



Ngày thứ 6 : Pingu vẫn còn khóc nhưng chỉ là nhõng nhẽo chút xíu thôi



Ngày thứ 7 : Hôm nay Pingu đi học mà không còn khóc tí nào. Sáng ra con vẫn biết là phải đi học nhưng cũng thích nói "đi siêu thị". Ra đường, ba chạy lòng vòng trước khi chở con đến trường. Tưởng con sẽ khóc như mọi ngày, nhưng thật bất ngờ, hôm nay Pingu không khóc, đến trường cô Hương bế, con quay lại chào ba mẹ, vẫy tay, bye bye.



Mẹ mừng ghê gớm, vậy chỉ sau 7 ngày, Pingu của mẹ đã quen với việc đến trường, mẹ thấy Pingu thật giỏi, thương Pingu nhiều lắm. Một bước đầu thật suông sẻ, mẹ hy vọng sau này Pingu sẽ thật ngoan và học thật giỏi, con nhé.

Thương con.

Tuesday, February 15, 2011

2 cái răng đầu tiên

Tết đến, Ken mới được 4 tháng, còn quá nhỏ để ba mẹ có thể na vừa Ken vừa Pingu đi Vĩnh Long rồi lên Đàlạt, nên cả nhà quyết định sẽ để cho bà ngọai về thăm bà cố từ 26 đến 29 tết, tối 29 bà ngọai sẽ xuống lại Sàigòn đón giao thừa với ông ngọai & dì Thư. Cả nhà Ken sẽ về Vĩnh Long chơi đến hết mùng 1 tết thì quay lại Sàigòn ăn tết với ông bà ngọai.


Bà ngọai về đến nhà, chưa hết buổi sáng đã nghe mẹ Đăng gọi điện – Mẹ ơi, Ken mọc răng.

Vậy là đúng ngày sinh nhật dì Thư, 29.01. Ken được 4 tháng 20 ngày, mọc răng, Ken sốt nhẹ và hơi quấy. Thật thương, hèn chi mà nước miếng cứ nhiễu ướt cả áo ngừơi bồng.



Giúp mẹ

Về Vĩnh Long, mẹ ở ngòai lan can tắm nắng cho em Ken, mẹ nhờ ”Pingu vào phòng lấy bình sữa ra cho Ken giùm mẹ nhe”

Pingu – Chờ một chút

Pingu đứng dậy, lững thững vào phòng, l lúc sau con đi ra, trên tay khệ nệ 1 bên là bình sữa mẹ đã pha sẵn cho Ken, bên kia là hộp sữa bột của Ken (Con biết rõ hộp nào là của Ken & hộp nào là của con). Đúng là, mẹ không nói rõ nên Pingu đâu phải biết lấy cái nào.

Lúc này mẹ đã nhờ Pingu được rồi. Pingu lấy cho mẹ đôi vớ cho Ken. Pingu đẩy xe của Ken ra cho mẹ. Pingu đem quần áo dơ này ra sọt nhe. Pingu vô lấy cái gối ra giùm mẹ với. Và một việc tối nào Pingu cũng làm, đều đặn từ ngày con chập chững biết đi, đó là, mỗi tối, hễ ông ngọai bắt đầu đem tấm nệm của ông ngoại ra là Pingu biết chạy vào khiêng mùng, mền, gối ra cho ngoại.

Ngày đầu tiên đi học

Ngày đầu tiên đi học, Pingu thức sớm, đi ”con cá bơi” đàng hòang, không mè nheo. Pingu được mẹ tắm rửa sạch sẽ và mặc quần áo đẹp. Pingu được mang balô trong đó mẹ chuẩn bị sẵn 3 bộ đồ, 1 cái khăn tay đẹp bà Trang cho từ lâu nhưng mẹ để giành đến hôm nay, 1 đôi vớ, và 1 cái bao ni lông để cô đựng đồ dơ.

Ngày đầu tiên đi học, ba, mẹ, ông ngọai dắt tay Pingu đến trường. Cả nhà muốn ba là người đưa con vào lớp vì hy vọng sau này Pingu sẽ được học giỏi như ba.

Ngày đầu tiên đi học, Pingu không phải học cả ngày, sợ con chưa quen nên mẹ chỉ xin cho con học nửa buổi thôi, từ 7g30 đến 11g.

Ngày đầu tiên đi học, Pingu rất hớn hở tưởng như được đi chơi. Đến lớp, con không vào lớp mà ngồi chơi xe ngòai cửa. Mẹ ngồi lại chơi với con 1 lát thì cô giáo đón & bế con vào lớp. Tuy bỡ ngỡ nhưng chắc Pingu nghĩ chỉ là vào chơi nên không phản ứng gì. Mẹ trông cho con vào 1 lúc thì lén đi về lúc nào Pingu không hay.

8g, mẹ đi làm, trước khi đi, mẹ tranh thủ tạt ngang xem Pingu thế nào. Ôi thôi, con đang đứng trước rào chắn ngay cửa, khóc mếu máo, thấy mẹ chạy ngang, mặc dù mẹ đội nón, bịt mặt kín mít, vậy mà Pingu trông thấy thì khóc toáng, ”mẹ ơi, mẹ ơi”, tay vẫy mẹ như cầu cứu. Mẹ cầm lòng không đặng, chỉ muốn vào bế con về. Nhưng rồi cũng đành lòng để con lại mà đi, trước sau gì cũng phải có ngày này, mẹ không thể làm khác được.

9g, ông ngọai ghé xuống xem tình hình thế nào. Ông ngọai xuống nhưng không thấy Pingu đâu, lớp chỉ tòan bạn gái, không biết mấy bạn trai cô dẫn đi đâu hết rồi.

11g, ông ngoại đón Pingu về. Thấy ngọai, Pingu khóc mếu máo ”về nhà ăn cơm... về nhà ăn cơm”. Cô bảo ”phải bế trên tay cả sáng, bé chỉ ăn vài muỗng, ông về cho bé ăn trưa”.

12g, mẹ về đến nhà, hỏi Pingu
- Sáng Pingu đi học khóc phải không – Dạ
- Con khóc rồi sao – Cô dỗ
- Rồi cô nói gì – Về nhà ăn cơm
- Mai Pingu đi học nữa nhe – Suỵt, Ken ngủ
(Pingu đánh trống lãng)

Vẫn biết đứa trẻ nào đi học cũng vậy, nhưng mẹ thương Pingu quá đi thôi, cứ nghĩ để hình ảnh con vừa vẫy mẹ vừa khóc là cay cả mắt.

Thương Pingu nhiều, cố gắng lên con nhe, mẹ không thể lúc nào cũng giữ con mãi bên mình, đã đến lúc phải mở lồng cho con bay rồi đó.

Thương con.





Monday, February 14, 2011

Hãy đợi đấy!

Ai cũng nói anh Pingu lanh hơn Ken. Mẹ Đăng còn lấy hình anh Pingu lúc nhỏ ra săm soi: -Bằng này Pingu biết nhìn con vịt Donal dán trước tủ lạnh, bằng này anh Pingu biết cười khanh khách.
Bà ngoại nghe xong tự trách mình vì bận anh Pingu nên quên dạy Sumo mặt xệ chứ không phải Ken không lanh. Thế là một khóa học cấp tốc được mở ra ngay cấp kỳ.

Bà ngoại bế Ken đứng trước tủ lạnh và bảo y như dạy anh Pingu:- Ken ! Ken ! Chỉ cho bà con vịt Donal đi. Rồi lấy tay của Ken chỉ vào hình con vịt. Chỉ vài lần, giờ hỏi câu đó, Ken có thể với tay hay đưa mắt nhìn hình.

Bà ngoại cù vào cổ Ken như cù anh Pingu ngày nào và kỳ thật Ken cười ra tiếng khanh khách khiến ai cũng phải ngạc nhiên và cười theo.

Sáng nay mẹ Đăng lấy tấm hình anh Pingu mới hơn bảy tháng đứng bên canh chiếc cũi và lại phân bì: -Không biết ba tháng nữa Ken có đứng được như anh Pingu không.

Bà ngoại cáu: -Hãy đợi đấy. Anh Pingu ba tháng hai mươi ngày mới biết lật mà Sumo mặt xệ chỉ cần ba tháng một ngày thôi đó nghe



Xuân đã về - 20.01.2011

Mới đầu tháng chạp mà nhà Pingu đã rộn ràng không khí Tết bởi nhạc xuân, dì Thư sợ ông ngoại buồn nên rinh các đĩa nhạc xuân của Thúy Nga, Asia, thậm chí có cả 60 bài nhạc xuân sến nữa về nhà. Ông ngoại nghe đi nghe lại và kết quả là dù chưa nói sỏi mà mấy hôm nay, buổi trưa Pingu bắt chước em Ken đòi ông ngoại bế trên tay ru ngủ , vòi: -Ông ! Ông! Xuân đã về. Còn ư ư trong miệng điệu nhạc nữa chứ.

Mẹ Đăng soạn trong thùng hàng bà ngoại Trang gởi về mấy tháng trước hai chiếc quần Jean, ba chiếc áo chemise cho Pingu và bốn bộ đồ đủ màu cho Ken. Hai anh em ăn Tết oách thật.
Ba Hài gọi điện về Vĩnh Long báo cho ông bà nội biết sẽ về sớm và đặt luôn một chuyến xe bởi em Ken còn nhỏ xíu. Chà nhà Pingu Tết nay coi xôm trò à.

Năm ngoái, Pingu chỉ về nội mấy ngày trước Tết thôi nhưng không khí trong nhà nội đượm hương vị ngày xuân, anh Hoàng sơn lại hàng rào và lau chùi nhà cửa trước cả ngày đưa ông Táo về trời. Mỗi tối chú Lý và anh Huy dạo một vòng chợ hoa khiêng về chậu hoa lan,lúc thì nhánh Hồ Điệp khiến ông nội treo lên giàn mà mặt như trẻ lại mấy tuổi. Gần Tết, cô Tư đem qua mấy chậu hoa cúc và vạn thọ làm vàng rực cả ngôi nhà .

Năm nay tất cả các chú đều về, vậy là nhà nội có đến bốn đứa nhóc nhỏ: Pingu, em Ken, em Bi, em Trung Nam, không kể anh Khải và chị Mỹ, tha hồ mà vang tiếng trẻ con. Nhưng dù sao Pingu cũng được cưng hơn vì Pingu là đích tôn, hơn nữa Pingu đang tuổi tập nói nên biết vòi vĩnh. Pingu sẽ được ba dẫn đi thăm các nhà người thân, về nhà từ đường ngắm ruộng lúa với cánh cò bay thẳng cánh. Pingu sẽ được đi chợ Tết, Pingu sẽ được…Úi chà! Chả biết nhóc Ken có chịu yên không quậy để ba và Pingu được hưởng xuân không nữa. Chờ xem nghe.

Quần áo của bà Trang cho con nè