Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền

Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền

Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn

Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.


Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào

Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào

Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu

Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.



Tuesday, November 27, 2012

Gangnam style

Bài hát vừa phát hành thu hút nhiều người trong đó có hai anh em nhà Pingu, mỗi tối , hai đứa chạy theo dì Thư:
-Dì Thư “Cam Năm Xoài “ đi dì Thư
Thế là dì Thư mở Ipad cho hai đứa nghe sau một hồi làm tội làm tình: - Hai đứa thương dì Thư nơi này, nơi này…hai đứa phải ….
Bao giờ cũng có đứa kỳ kèo: - Một lần nữa nghe dì Thư.
Cứ vậy mà chỉ trong một tuần hai anh  em có thể vừa hát vừa nhảy như trong máy. Nhất là Pingu , Pingu nhảy nhuyển đến không ngờ.
                                    Saigon 17.11.2012

Ken thích đi học.

Ngày trước, mỗi lần có ai hỏi Ken: - Ken đi học không con
Bao giờ Ken cũng dứt khoát trả lời:  - Không.
Cả nhà lắc đầu bảo: - Mai mốt Ken đi học là khó đây.
Một hôm ông ngoại bảo Ken : - Ken chưa đi học vì Ken chưa có mũ bảo hiểm, có kính, có cặp và quần áo mới như anh Pingu, đúng không.
Ken mở to hai mắt gật đầu. A! ken cũng tìm ra được lý do để cả nhà không bắt Ken đi học nữa rồi. Mấy hôm sau, mẹ Đăng chở bà ngoại và Ken đi cửa hàng đại lý của mũ bảo hiểm Protect. Có khá nhiều loại để Ken lựa chọn , mẹ Đăng chỉ cho Ken 3 chiếc mũ nhẹ nhất bảo: - Chiếc màu xanh dương giống của Pingu, Ken lấy màu xanh nhạt hay màu ngà.
Mẹ Đăng đổi thử chiếc màu xanh nhạt, Ken im lặng để mẹ làm nhưng không vui, mẹ Đăng lấy chiếc mũ màu xanh dương đội vào, lúc này khuôn mặt Ken vui hẳn. Mẹ tặc lưỡi: - Thôi hai anh em giống nhau cũng được.
Thế là Ken thích lắm, cái mũ cũng muốn giống anh. Vài hôm sau, đi mua gương cho Ken, cái gì Ken cũng : - Không thích đâu.
Mẹ Đăng biết ý, cố tìm một chiếc kính giống Pingu như không thấy đành chọn một chiếc kính giống siêu nhân nhưng Ken vẫn : -Không thích đâu.
Cuối cùng mẹ bảo Pingu : - Thôi con đeo kính mới, để kính của con cho em.
Vậy là Ken cười toe toét. Đeo kính vào thấy Ken đẹp hẳn lên.
Ông ngoại tìm trong tủ chiếc balô sinh đôi với anh Pingu. Vậy là đủ bộ cho Ken.
Hôm sau khi Pingu đi học, Ken cũng đeo cặp, đeo kính, đội mũ và đòi đi học, xuống đến cầu thang bà ngoại mới bảo :
-Ken chưa có quần áo mới mà.
Ken òa khóc thấy mà thương. Bà ngoại tính đến ăn tết xong mới để Ken đi học vì mỗi trưa ken ngủ đến 4 giờ mà đi học chỉ ngủ được 2 tiếng sợ Ken không ngủ đủ giấc sẽ bị đau.
Saigon 15.11.2012

Thương dì Thư

Mặc dù dì Thư đi làm cả ngày đến 7, 8 giờ tối mới về nhà, vậy mà Pingu thương dì Thư một cách kỳ lạ, không hẳn dì Thư có cái ipad (mà Pingu và ken gọi là điện thoại lớn ) cài sẵn các trò chơi , các bài hát mà lũ nhóc khoái… như Ken thì quấn lấy dì Thư lúc mở máy rồi thôi, chứ Pingu thì vô điều kiện, dì Thư nói gì Pingu cũng nghe theo.
Buổi tối dì Thư hỏi: - Tối nay Pingu ngủ với ai
-Ba Hài
-Pingu không ngủ với dì Thư, dì Thư buồn, dì Thư đi luôn đó.
-Vậy Pingu ngủ với dì Thư.
Mẹ Đăng nghe lỏm câu chuyện bèn xía vào:  - Pingu ngủ với dì Thư, ba Hài buồn ba Hài đi luôn đó. Vậy Pingu ngủ với ai?
-Dì Thư.
Pingu ngủ với dì Thư, mẹ Đăng buồn mẹ Đăng đi luôn đó. Pingu ngủ với ai?
-Dì Thư.
Hèn chi mà dì Thư không thương Pingu, lên cơ quan có cái gì mà dành cho con nít, dì Thư cũng” ráng giành” cho được đem về cho hai đứa, mỗi tuần vào ngày thứ tư, dẫu người nhỏ con mà dì cũng khệ nệ khiêng thùng sữa mua ở cơ quan về .
                                  Saigon 19.11.2012

Sinh nhật thứ tư

Ngày 9.11 2012 nhằm ngày thứ sáu. Buổi sáng sớm bà ngoại , mẹ Đăng chở cả Pingu và Ken đến trường ATY, đưa Pingu vào trường xong, mẹ Đăng đến tiệm bánh lấy 2 ổ bánh sinh nhật : một ổ có hình các chú hề xinh xắn và một ổ có hình có cá nemo rồi quay lại trường gởi cho cô Hiền ở bánh có chú hề để cô giáo tổ chức sinh nhật cho Pingu và các bạn. Tối về Pingu kể chuyện sinh nhật nhưng Pingu là đứa bé không thích ăn vặt và không thích ngọt nên Pingu chỉ nhìn các bạn ăn mà thôi.
Phải chờ đến 2 ngày sau nhằm ngày chủ nhật, cả nhà tổ chức sinh nhật cho Pingu tận khu vui chơi Văn Thánh, khách mời là dì Xuân Khanh – con ông Vượng- xuống Saigòn học đại học.
Đến khu vui chơi lúc gần 10 giờ nên cả nhà ăn sáng và trưa trên một ngôi nhà thủy tạ nhìn xuống cả hồ cá và hoa súng rộng mênh mông. Ping và Ken tha hồ chạy nhảy ở bãi cỏ, bà ngoại và mẹ Đăng theo sau chụp hình. Quà của dì Khanh là cây bút chì có chú hề, gọt bút chì và một lô que đếm. Pingu khoái chí cười.
Chơi đùa đến 2 giờ trưa cả nhà xuống hồ bơi, Pingu đeo hai chiếc phao tay, bơi khắp hồ như người thành thạo, Pingu có thể xoay người khắp nơi. Ken cũng không vừa, tay cũng có phao, Ken tự nổi và người lớn bởi theo canh chừng, Ken không cho người lớn đỡ người như trước nữa. ( không uổng công  mỗi tuần mẹ Đăng và ba Hài chịu khó dẫn hai đứa ra hồ bơi).
Đến gần 5 giờ hai nhóc mới chịu rời hồ bơi và Pingu được tự mình lựa quà sinh nhật của mình đó là chiếc xe đạp bánh lớn. Pingu khoái chí vô cùng.
Buổi tối cả nhà ăn thịt bò nhúng dấm và cắt bánh sinh nhật, vui nhất là ông Hùng ở Dalat bắt mở vi tính để ông và nhà ông Vượng được nhìn cảnh Pingu thổi nên
A! bà Trang cũng gởi cho bác Liêm đem về làm quà sinh nhật của Pingu một lô quần áo cùng bàn chải và kem đánh răng
Pingu chững chạc hẳn lên. Chúc con ăn nhiều, mau lớn và học giỏi
                                    Saigòn 11.11.2012

Câu chuyện của ông ngoại

Ông ngoại đón Pingu mỗi buổi chiều, ông để Pingu ngồi phía trước, đai Pingu sát với người mình. Hai ông cháu có nhiều chuyện để kể với nhau, Pingu kể ông nghe chuyện ở trường, ông thường dạy cho Pingu những điều gặp ở dọc đường.
Hôm nay, hai ông cháu gặp trời mưa, ông ngoại trùm áo mưa hai đầu, Pingu thò đầu ra nhìn mưa. Ông ngoại cẩn thận chạy xe chậm. Bỗng nhiên một chiếc xe phía sau, chạy không nhanh nhưng có lẽ người lái xe mải nhìn đi đâu nên tông vào chiếc xe xhạy phía trước, xe này cũng chạy chậm va vào đầu xe của ông ngoại, ông ngoại loạng choạng tay lái, may mà gượng lại được, ông nghe hai chiếc xe phía sau đổ xuống đường, nhìn lại xe mình bị bể chiếc đèn xi nhan nhưng may nhất là không té nên không sợ Pingu bị thương, ông cũng mừng nên theo đà xe đi luôn không dừng lại.
Về nhà, ông ngoại kể chuyện cho cả nhà nghe: “Hôm nay bố chở Pingu đi về, một chiếc xe  tông chiếc xe chạy sau bố, chiếc xe này tông xe bố, may mà bố cứng tay lái nên loạng choạng mà không té, chỉ bể đèn xi nhan, hai chiếc xe kia bị ngã, bố không dừng lại mà đi luôn.”
  Cả nhà mừng thầm cho hai ông cháu. Pingu ngồi nghe xong buộc miệng: - Ông ngoại sợ công an bắt nên ông ngoại chạy luôn.
Cả nhà nghe Pingu nói cùng cười, mẹ Đăng bảo: - Cô dạy luật giao thông cho Pingu kỹ ghê.
Buổi tối, Ken chui vào mùng, nằm bên cạnh ông ngoại thỏ thẻ:
- Ông ngoại kể chuyện cho Ken nghe đi
- Ken thích nghe chuyện gì
- Chuyên ông ngoại sợ công an, ông ngoại chạy luôn đi.
Wa! Ông ngoại ngớ người ra
Saigon 01.11.2012